Chiến Thần Tu La

Chương 1973-1974




Chương 1973

“Lũ ranh con chúng mày, vì đối phó tao mà làm đến mức này, ông già này không thể không phục.”

“Nhưng chúng mày mưu mô thế thì đã sao? Tao vần là gia chủ của nhà họ Đàm, chỉ cần tao không chết, chúng mày cũng không thể cướp được vị trí của tao, sớm muộn gì ưu thế hiện tại của chúng mày cũng bị tao cướp về!”

Đàm Thành Nghĩa cười lạnh một tiếng, nói: “Cáo già, ông già rồi lẩm cẩm đúng không?

Tôi vừa mới nói rồi, ông không còn thời gian nữa đâu.”

“Ý mày là gì?”

“Ý tôi rất đơn giản, tôi sắp đưa ông vào đồn rồi”

“Mày? Dựa vào đâu?”

“Dựa vào… Đàm Thành Nghĩa liếc nhìn Vu Mỹ Lan.

Vu Mỹ Lan bước lên trước và nói: “720617, con số này đã được Quốc Đống nhấn mạnh nhiều lần với tôi trước khi nó qua đời, để tôi nhớ kỹ. Thực ra không cần phải ghi nhớ, con số này là ngày sinh của Thành Nghĩa, tôi luôn nhớ nó. Điều duy nhất tôi không hiểu là, tại sao Quốc Đống lại nhấn mạnh con số này?”

“Trước khi qua đời, Quốc Đống từng nói với tôi là nó có chứng cứ cực kỳ bất lợi với ông, chứng cứ này dường như có liên quan đến 720617.”

“Sau đó, tôi tìm thấy một cái két sắt trong phòng của Quốc Đống, được giấu dưới tấm gạch lát sàn dưới giường nó. Khi Quốc Đống còn nhỏ, nó thích giấu đồ chơi trong đó, bao nhiêu năm rồi, nó vẫn không thay đổi.”

“Sau khi nhập 720617, tôi liền mở két sắt lấy đồ bên trong ra, cáo già, ông đoán xem bên trong là cái gì?”

Đàm Vĩnh Thắng nuốt nước bọt, không nói gì.

Vu Mỹ Lan nói tiếp: ‘Đó là một cái USB.”

Mồ hôi lạnh trên trán Đàm Vĩnh Thắng chảy xuống, khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi, USB, chắc chăn USB này sẽ gây tổn hại rất lớn cho ông ta, nếu không Đàm Quốc Đống sẽ không giấu kỹ như vậy.

Lúc này, Khương Lị búng ngón tay.

Thư ký Miêu Đồng hiểu ý đi tới, mang theo một chiếc laptop, mở ra rồi nhấp vào một file video trong một thư mục.

Đó là một file video được quay lén bằng điện thoại di động, hình ảnh không rõ lắm nhưng vân có thể nhận ra người trong hình là Đàm Vĩnh Thắng.

Nội dung video rất đáng sợ.

Đàm Vĩnh Thắng siết cổ Khương Tiến Đạt từ phía sau, rồi giơ cao chiếc kéo trên tay, đâm thẳng vào tim Đàm Vĩnh Thắng một cách tàn nhấn.

Người kia chết ngay lập tức.

Khương Lị đứng ra nói: “Đàm Vĩnh Thăng, ông đã giết bác cả của tôi, tôi với ông chưa xong món nợ này đâu!”

Lời thoại hợp với hoàn cảnh.

Thực tế, Khương Lị rất ghét Khương Tiến Đạt, từ lâu đã mâu thuẫn với Khương Tiến Đạt, nhưng tình hình bây giờ lại khác, Khương Tiến Đạt bị Đàm Vĩnh Thăng giết, vậy nên Khương Lị phải có mối quan hệ tốt với Khương Tiến Đạt, giúp Khương Tiến Đạt báo thù rửa hận.

Chỉ cần có thể loại bỏ Đàm Vĩnh Thăng, Khương Lị không ngại ‘làm hòa” với bác cả đã khuất của mình.


Chương 1974


Nguồn thiếu chương.