Chương 1916
“Gặp, chắc chắn là phải gặp. Đàm Quốc Đống đến bằng cách quỷ dị như vậy, nếu không gặp thì sao biết được rốt cuộc anh †a đang muốn làm cái trò mèo gì?”
Thế là Giang Nghĩa ôm mười vạn câu hỏi vì Sao bước vào phòng họp, gặp Đàm Quốc Đống.
Quan hệ giữa hai người họ không tính là tệ.
Nhưng khi gặp nhau lại chẳng có gì để nói, bầu không khí vô cùng ngượng ngùng, nhất thời Giang Nghĩa cũng chẳng tìm ra chủ đề gì để bắt chuyện.
Trái lại, Đàm Quốc Đống vô cùng chủ động mở miệng: “Không có ai phát hiện tôi tới đây đấy chứ?”
Giang Nghĩa bật cười đáp lại: “Anh đã hóa trang thành thế này rồi nên chắc không có ai phát hiện anh đến đây đâu. Chỉ là không biết tại sao hôm nay cậu chủ Đàm lại ăn mặc kỳ lạ như vầy và mục đích anh ghé thăm Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc chúng tôi là gì thế?”
Giang Nghĩa vào thẳng vấn đề.
Đàm Quốc Đống quan sát bốn phía một lát rồi mới hít sâu một hơi, dứt khoát nói thẳng vào trọng tâm: “Mục đích chính tôi tới đây hôm nay là vì muốn bắt tay với cậu cùng nhau đối phó với Đàm Vĩnh Thắng!”
Anh ta nói vậy thì ai mà tin?
Đừng nói là Giang Nghĩa, cho dù chỉ là một người bình thường nghe thấy Đàm Quốc Đống nói như thế cũng chưa chắc đã tin lời anh ta.
Giang Nghĩa vô cùng ngạc nhiên.
Anh không hiểu tại sao Đàm Quốc Đống lại đột ngột tới đây nhờ vả mình như vậy.
Thế là anh hỏi thẳng: “Nhưng cậu chủ Đàm này, anh chính là cháu trai ruột của Đàm Vĩnh Thắng, về sau chắc chắn sẽ trở thành gia chủ của nhà họ Đàm, anh nói làm sao tôi có thể tin lời anh được đây?”
Đàm Quốc Đống nghiêm túc trả lời: “Tôi không lừa cậu đâu, mục đích tôi tới đây tìm cậu thật sự là vì muốn nương nhờ vào cậu đó. Tất nhiên, tôi cũng hiểu chỉ nói miệng thôi sẽ rất khó khiến cậu tin tưởng, nhưng tôi có lý do của mình”
“Lý do gì?”
“Vì tôi muốn cứu ba tôi!”
“Hả?”
“Giang Nghĩa, tôi không lừa cậu làm gì cả.
Sở dĩ tôi tiếp cận Đàm Vĩnh Thắng chẳng phải vì ông ta là ông nội tôi mà vì ông ta đã giam cầm ba tôi. Hiện tại, tôi đã tìm được chỗ ba tôi bị giam nhưng lại không có cách nào cứu ông ấy ra được. Thế nên tôi muốn đầu quân vào dưới trướng cậu, hy vọng có thể hợp tác với cậu, nội ứng ngoại hợp, xử lý Đàm Vĩnh Thẳng rồi cứu ba tôi ral”
Những lời anh ta nói nghe vô cùng cảm động.
Bởi vì cảm xúc của Đàm Quốc Đống khi nói ra những lời này vô cùng chân thực.
Đúng là do muốn giải cứu ba mình nên anh ta mới tiếp cận Đàm Vĩnh Thắng, mấy năm này cũng luôn dốc sức làm việc vì mục tiêu này, cả chuyện này lẫn tình cảm của anh ta đều là thật.
Lời Đàm Quốc Đống nói chín mươi phần trăm là sự thật.
Và lời nói dối khó vạch trần nhất trên đời chính là lời nói dối gần với sự thật nhất.
Tức là nó không hoàn toàn giả dối hết một trăm phần trăm.
Thậm chí có đến chín mươi phần trăm là thật, mười phần trăm còn lại mới là giả.