Chiến Thần Tu La

Chương 1906




Chương 1906

Quả nhiên, con người không thể chỉ nhìn ngoại hình.

Hứa Tấn uống nước ngọt, đi ngang qua Giang Nghĩa, liếc mắt đánh giá Giang Nghĩa, cười đùa nói: “Tôi biết anh, anh chính là chiến thần Tu La trước đây-Giang Nghĩa. Còn muốn lấy lại chức vụ đã vứt mất, anh cũng không cảm thấy xấu hổ.”

Nói xong, anh ta cố ý ném chai nước ngọt đã uống được một nửa về phía Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa bất động, tay khẽ búng một cái, chai nước ngọt kia đã rơi xuống phía trước Hứa Tấn, rơi vào vị trí anh ta chuẩn bị đặt chân xuống.

Cạch một tiếng, Hứa Tấn giãm lên chai nước ngọt của mình, không đứng vững, ầm một tiếng, ngã xuống đất, ngã đập đầu xuống đất.

“Aiyo!”

Hứa Tấn hét lên một tiếng, che miệng kêu đau.

Mọi người đều cảm thấy rất vui, đúng là tự làm tự chịu, động vào ai không động lại đi trêu chọc Giang Nghĩa, ở đây ai mà không biết sự lợi hại của Giang Nghĩa?

Hứa Tấn bò lên, chỉ vào Giang Nghĩa mắng: “Anh dám chơi tôi! Ông đây đánh chết anh!”

Không đợi anh ta ra tay, quan chức tuyển chọn đã lên sân khấu, lớn tiếng nói với những người ở dưới: “Chào buổi chiều mọi người.”

Hứa Tấn sững sờ, nhìn về phía sân khấu.

“Buổi tuyển chọn bắt đầu rồi.”

“Giang Nghĩa, xem như anh may mắn!”

“Nhưng anh đừng vui mừng quá sớm, bây giờ anh có thể thoát được một kiếp, đợi lát nữa lúc diễn ra cuộc tuyển chọn, tôi vận sẽ lấy mạng của anh.”

Nói xong, Hứa Tấn quay người rời đi.

Trên sân khấu, nhân viên của cuộc tuyển chọn lớn giọng nói: “Tôi không cần nói nhiều về mục đích mà mọi người đến đây nữa, quy tắc rất đơn giản, tất cả những người ở đây được chia thành bốn tổ, lần lượt đi vào bốn phòng. Cửa của mỗi phòng, cần phải có chìa khóa của tất cả những người trong phòng hợp lại với nhau mới có thể mở được.”

“Nói cách khác, sau khi đi vào phòng, mọi người cần phải giải quyết hết tất cả đối thủ ở trong phòng, lấy được chìa khóa trong tay họ, sau đó mở cửa đi ra ngoài.”

“Người đầu tiên của mỗi phòng đi ra ngoài, chính là người đạt tiêu chuẩn, vòng khảo sát đầu tiên nhiều nhất chỉ có bốn người đạt tiêu chuẩn.”

“Thời hạn là một tiếng, nếu như trong vòng một tiếng đồng hồ phòng nào không có ai đi ra, vậy tất cả những người trong phòng đó đều bị loại.”

“Quý tắc đã giải thích xong, vòng thi đầu tiên chính thức bắt đầu!”

Vòng sát hạch đầu tiên chính thức bắt đầu.

Giang Nghĩa cầm chìa khóa của mình đi vào phòng, ngoài anh ra, còn có mười người khác đều đi vào trong phòng, mỗi một người đều là cao thủ số một.

Có thể đến tham gia cuộc tuyển chọn, ít nhất cũng phải có lòng tin đối với thân thủ của mình.

Trùng hợp là, Hứa Tấn là nằm trong số đó.

Anh ta vừa ăn đùi gà vừa vui vẻ nói: “Đúng là oan gia ngõ hẹp, Giang Nghĩa, hôm nay anh và tôi cùng được chia đến một phòng, xem như là anh xui xẻo!”