Chiến Thần Tu La

Chương 1871




Chương 1871

Lôi Hạo cười lạnh một tiếng: “Sư phụ người yên tâm, trải qua chuyện lần trước, con bây giờ đã rực hẳn, tuyệt đối sẽ không thua Giang Nghĩa nữa.

“Ừ, ta tin con.”

Lôi Hạo tiếp tục nói: “Có điều Giang Nghĩa cũng không phải hoàn toàn không làm chuyện tốt, ít nhất anh ta đã loại bỏ một phiền phức lớn như Cận Đông Thành, chúng ta bớt phải nhọc lòng.”

Ôn Nhược Hà mỉm cười: “Cận Đông Thành, đồ ngu xuẩn, vốn không phải sợ. Hạo, bây giờ con phải đặt toàn bộ tinh lực vào người Giang Nghĩa, biết chưa?”

“Con biết rồi sư phụ, bây giờ con đi tập luyện”

Lôi Hạo cầm ly trà một hơi uống cạn, sau đó vội vàng chạy ra ngoài.

Đợi lần sau gặp mặt Giang Nghĩa, anh ta tuyệt đối không cho phép anh ta thua nữa.

Lôi Hạo vừa đi, vợ của Ôn Nhược Hà – Uông Oánh Hà đi ra, vừa thở dài vừa nói: “Bây giờ sự việc không dễ xử lý rồi đúng không?”

Ôn Nhược Hà cố ý hỏi: “Sao lại không dễ xử lý? Giang Nghĩa là đồ đệ của tôi, Lôi Hạo cũng là đồ đệ của tôi, hai đứa nó ai có thể giành được quán quân, tôi đều là người được hưởng lợi lớn nhất.”

“Vậy ư?” Uổng Oánh Hà vạch trần tâm tư của Ôn Nhược Hà: “Lần trước gặp mặt Giang Nghĩa, mục đích của ông đã lộ hoàn toàn, ông và Giang Nghĩa cũng chỉ là bằng mặt không băng lòng. Nếu cậu ta thật sự giành được quán quân, lần nữa lấy lại chức vị chiến thần Tu La, sao có thể còn giống như trước kia để mặc ông ‘bố trí chứ? Hơn nữa từ cục diện hiện nay thấy được, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Giang Nghĩa 90% là sẽ giành được quán quân. Ông già, ông còn cảm thấy đây là chuyện tốt không?”

Sắc mặt của Ôn Nhược Hà tối đi.

Ông ta lắc đầu: “Bà vợ già, thật sự là không có cái gì qua được mắt bà. Giang Nghĩa tham gia thi đấu, tôi tuyệt đối không ngờ, biết sớm nó sẽ tham gia, tôi cần gì bồi dưỡng thêm Lôi Hạo? Haizz!”

“Vậy nên tôi đã khuyên ông từ trước, cần gì lật mặt với Giang Nghĩa? Bây giờ phải làm sao?” Uổng Oánh Hà nói: “Không bằng nhân cơ hội này, bỏ đi, chúng ta không tranh nữa. Tuối tác của chúng ta cũng không nhỏ rồi, tìm một nơi phong cảnh như tranh dưỡng già có được không? Đừng tiếp tục dày vò nữa?”

Sắc mặt của Ôn Nhược Hà càng tối sầm.

Ông ta lạnh lùng nói: “Không được, tôi tuyệt đối sẽ không từ bỏ! Cuộc đời này của tôi đã định sẵn sẽ rong ruổi trên đại dương quyền lực, sao có thể vì một Giang Nghĩa cỏn con mà từ bỏ?

“Bà nói Giang Nghĩa sẽ cản trở tôi ư? Bà nói tình hình hiện nay không dễ xử lý?”

“Ha ha!”

“Thần chặn giết thần phật chặn giết phật, ai chặn trên con đường quyền lực của tôi thì người đó phải chết.”

“Bà vợ già bà cứ nhìn đi, xem tôi làm sao g iết chết con sâu hại như Giang Nghĩa!”