Chiến Thần Tu La

Chương 1840




Chương 1840

Ông ta nghĩ ông ta là ai, Batman?

Laura tức mà răng run cầm cập, toàn thân run rẩy, hai tay nắm chặt, cô ta đã cố tưởng tượng ra mười nghìn tình huống có thế xảy ra, đặt mình vào vị trí của Giang Nghĩa để nghĩ cách phá vỡ cục diện đó.

Cô ta không thể nghĩ ra giải pháp nào.

Lão gia Rết cũng không nghĩ ra.

Nhưng Giang Nghĩa là Giang Nghĩa, thực lực của Chiến thần Tu La còn khuya những người trần mắt thịt mới có thể sánh được.

Thứ nhất, Giang Nghĩa không trực tiếp làm rõ, thứ hai là anh không tìm ra hung thủ thực sự, anh chọn một phương pháp mà Laura và Lão gia Rết không thể nghĩ ra – tìm một con dê thế tội.

Hơn nữa, con dê thế tội này còn là kẻ thù truyền kiếp từng có mâu thuẫn với Giang Nghĩa.

Bây giờ ngay cả khi Laura nhảy ra và nói: Đừng tin Giang Nghĩa, thực ta tất cả mọi chuyện đều là giả, Socrates nhất định đã thông đồng với Giang Nghĩa!

Cũng không ai tin.

Có ai mà tin được Socrates thông đồng với Giang Nghĩa? Mọi người đều biết trước đây mâu thuần của họ lớn như thế nào.

Mà nếu cô ta nói Socrates không phải là hung thủ, thì hung thủ là ai?

Chính cô à?

Không có cách nào, Laura không có cách nào nhảy ra nói Socrates không phải hung thủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn sự việc phát triển theo hướng ngoài tầm kiểm soát của mình.

Cô ta đã dày công thiết kế tất cả những thứ này, cuối cùng không những không diệt được nhà họ Mạc mà còn khiến cho danh tiếng nhà họ Mạc càng thêm cao.

Để bù đắp những lỗi lầm đối với nhà họ Mạc, những bác sĩ đó càng tin tưởng nhà họ Mạc hơn, sự rạn nứt giữa họ không những đã lành mà còn trở nên bền chặt hơn trước.

Gậy ông đập lưng ông là nói về những người như Laura.

Chỉ là cô ta không hiểu vì sao tên khốn Socrates kia lại nhảy ra giúp nhà họ Mạc nhận hết tội?

Không phải ông ta có mâu thuần với Mạc Nguyên và Giang Nghĩa sao?

Tại sao?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Đúng lúc này, điện thoại di động của Laura vang lên, có tin nhắn đến.

Cô ta mở ra xem, haha, tên người gửi là “Socrates”!

“Thằng khốn, mày còn dám nhắn tin cho tao hả?”

Laura mở ra xem thì thấy nội dung tin nhắn: Chào cô Laura xinh đẹp, bây giờ cô đang rất tức giận phải không? Ha ha ha ha, tức giận cũng vô ích, có giỏi thì đánh tôi đi? Sao nào, sao nào, sao nào, đánh tôi đi, đồ ngốc!

Bốn từ để miêu tả: Tiểu nhân đắc ý!

“Chết mẹ mày đi!”

Laura, một người phụ nữ tính tình điềm đạm, lúc này đã tức giận đến mức chửi thề, đập mạnh điện thoại xuống đất.

“Bốp” một tiếng, tan tành từng mảnh.

Tên khốn Socrates này, mục đích giúp đỡ Giang Nghĩa là chọc cho Laura ghê tởm chứ gì?

Sau khi xong việc, ông ta còn nhắn tin chế nhạo.