Chiến Thần Tu La

Chương 1766




Chương 1766

Khi mọi người kích động muốn tạo phản, Giang Nghĩa giơ tay ra hiệu: “Chuyện cỏn con đâu đủ nhét kế răng chứ? Nếu Lôi sư đệ có yêu cầu như này, tôithỏa mãn cậu. !

là được. Huấn luyện của tổ thứ ba, bắt đầu đi.

“Sảng khoái!”

Lập tức, Lôi Hạo dẫn Giang Nghĩa đi tới trước cái hố huấn luyện của tổ thứ ba.

“Giang sư huynh, tiếp theo thì xem biểu hiện của sư huynh rồi.”

Lôi Hạo cười khẩy nói: “Đừng làm chúng tôi thất vọng.”

Giang Nghĩa lại nói một câu đầy thâm ý: “Điều này e rằng có hơi làm khó, bởi vì tôi chắc chắn sẽ khiến cậu thất vọng.”

Lôi Hạo thật sự hy vọng Giang Nghĩa chết ở đây, mà Giang Nghĩa chắc chắn sẽ không để anh ta được như ý nguyện, vậy nên thất vọng’ là điều nhất định.

Hai người nhìn nhau, người này đều căm thù người kia.

Giang Nghĩa không phí lời nữa, cúi người xuống, hít sâu một hơi, sau đó nhanh chóng bò vào chỗ bùn lầy.

Mới đầu, động tác của anh khá nhanh, nhưng dần dần thì tốc độ chậm lại.

Điều này không kỳ lạ.

Đầu tiên là vác nặng vượt chướng ngại vậy, tiếp theo vác nặng chiến đấu, người sắt cũng sẽ tiêu hao thể lực.

Ải cuối cùng còn phải vác nặng năm bò, trên đầu là mảnh dao, dưới người là bùn lầy, độ khó rất lớn.

Giang Nghĩa rất chuyên tâm, cẩn thận tránh những mảnh dao đó, ở trong bùn bò đi; từ từ, anh cuối cùng cũng tới địa giới nguy hiểm nhất ~— khu rắn độc.

Ở đây, trong bùn có những con rắn độc.

Chúng ẩn ở trong bùn, cơ thể bị bùn bao phủ, bằng vào mắt thường rất khó phân biệt.

Bạch Dương ở xa toát mồ hôi, trong lòng tự hỏi, nếu là chính Bạch Dương, cho dù chết mười nghìn lần đoán chắc cũng không thể qua ải.

Độ khó quá cao.

Mọi người đều trầm mặc, hai mắt trọn to chờ đợi biểu hiện của Giang Nghĩa.

Đột nhiên Giang Nghĩa bỗng ngẩng đầu gỡ một mảnh dao trên đỉnh đầu xuống, sau…

đó bò về phía trước, có một con rắn độc bị kinh động, còn chưa đợi nó há miệng thì Giang Nghĩa đã bổ từ trên đầu con rắn độc xuống, đầm xuyên cả cái đầu rắn, ghim chặt trên đất.

Nó lập tức mất mạng.

Giang Nghĩa vận dụng phù hợp, dùng mảnh dao đối phó với rắn độc.

Vốn hai thứ đều có uy hiếp tính mạng với mình, bây giờ lại được Giang Nghĩa sử dụng thuần thục, dùng đồ của kẻ địch đối phó kẻ địch, Giang Nghĩa thể hiện bản chất của chiến đấu ở trước mặt mọi người.

“Hay!” Bạch Dương kích động vỗ tay.

Giang Nghĩa lại nhanh chóng lấy xuống hai mảnh dao, chém ngang, chém dọc, một nhát một con rắn, đứt thành bốn đoạn rơi xuống.