Chiến Thần Tu La

Chương 1754




Chương 1754

Lôi Hạo quả thật có địch ý, người trẻ tuổi tranh mạnh hiếu thắng, cùng là đệ tử của Ôn Nhược Hà, tuổi trẻ thì năng lực siêu mạnh, mục tiêu của Lôi Hạo là trở thành số l7 Tiền đề để trở thành số 1 chính là đánh bại người số 1 trước đây.

Vậy nên Giang Nghĩa đã định sẵn sẽ trở thành mục tiêu của Lôi Hạo.

Ôn Nhược Hà ở một bên không có bất cứ ý tứ ngăn cản nào, là sư phụ, ông ta rất vui lòng nhìn thấy sự phát triển như này.

Sói chỉ trong trạng thái duy trì đói khát mới có thể tràn ngập sức mạnh, luyện ra bản lĩnh săn mồi siêu mạnh.

Muốn bồi dưỡng Lôi Hạo, vậy thì buộc phải tìm cho Lôi Hạo một mục tiêu thích hợp, để Lôi Hạo duy trì sự mạnh mẽ, sự hưng phấn mọi lúc mới có thể luyện ra bản lĩnh bất phàm.

Đối với điểm này, Giang Nghĩa quá quen thuộc.

Chỉ vì…

Năm đó Ôn Nhược Hà cũng dùng cách huấn luyện này để huấn luyện Giang Nghĩa!

Chỉ có điều năm đó Ôn Nhược Hà dùng kẻ địch làm mục tiêu để huấn luyện Giang Nghĩa, hôm nay lại khác, Ôn Nhược Hà vì để bồi dưỡng Lôi Hạo, vậy mà chọn để Giang Nghĩa trở thành mục tiêu.

Thật ra, chỉ có Giang Nghĩa mới có thể trở thành mục tiêu.

Năng lực của người khác căn bản không áp chế được Lôi Hạo, không thể mang tới cảm giác áp bức cho Lôi Hạo, cũng không thể làm cho Lôi Hạo tiến bộ.

Cho dù là Ôn Nhược Hà cũng do tuổi tác, không thể áp chế Lôi Hạo.

Chỉ có Giang Nghĩa.

Chiến thần Tu La từng hô mưa gọi gió này, hiện nay vân là trạng thái đỉnh phong, mới có năng lực cũng có tư cách để áp chế Lôi Hạo.

Từ ánh mắt Lôi Hạo nhìn Giang Nghĩa thì có thể nhìn ra sự phấn khích và khát vọng của anh ta.

Anh ta rất khát vọng vượt qua Giang Nghĩa.

Người ngôi ở đây không ai là kẻ ngu, không cần nói rõ thì Giang Nghĩa đã hiểu được mục đích của Ôn Nhược Hà.

Trong lòng không tránh có hơi thất vọng.

Giang Nghĩa vốn cho rằng sư phụ nhớ anh mới gọi điện cho anh, hẹn anh gặp mặt, ôn lại sự ấm áp trước kia.

Nào có ngờ, mục đích sư phụ tìm anh chỉ là để lợi dụng anh làm “bàn đạp” cho đệ tử quan môn.

Tuy hợp tình hợp lý, cũng không có gì không thích hợp, nhưng Giang Nghĩa vấn cảm thấy có chút không thoải mái, tình cảm thầy trò vừa cháy lên, lập tức bị dập tắt.

Tình người bạc bếo.

Lúc này Giang Nghĩa đã hiểu sâu sắc.

Tuy trong lòng rất thất vọng, trên mặt lại không thể hiện ra, tố chất tâm lý của Giang Nghĩa người bình thường không thể so bì.

Ôn Nhược Hà uống ngụm trà, nói tiếp: “Chức vị hiện tại của Lôi Hạo là phó thống soái của biên giới phía Tây, Nghĩa, những người lính mà trước kia con dân dắt, tất cả đều do Lôi Hạo quản lý.”