Chiến Thần Tu La

Chương 1706




CHƯƠNG 1706

Tuy không biết Giang Nghĩa đã làm thế nào nhưng sự thật đang ở trước mắt, Giang Nghĩa đã làm được.

“Khốn nạn!”

Giang Hàn Phi tức giận nhìn Giang Nghĩa, hai mắt như sắp bắn ra lửa rồi.

Tuy không nói quá nhiều như anh có thể cảm nhận được cơn tức giận kinh người toát ra từ phía Giang Hàn Phi.

Giang Nghĩa bình thản nhìn về phía Giang Hàn Phi.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Giang Nghĩa có thể cảm nhận rõ ràng sát khí từ người Giang Hàn Phi, cũng có thể cảm nhận được lửa giận nồng đậm đến mức gần như nghẹt thở.

Giang Hàn Phi thực sự muốn giết người.

Nhưng như thế thì sao?

Giang Nghĩa vần bình tĩnh như trước: “Ba, con thấy bệnh của giám đốc Lưu không thể cứ thế mà khỏi được đâu, hay chúng ta tìm bác sĩ đi?”

Haha.

Còn muốn giả vờ?

Giang Hàn Phi tức điên.

Rõ ràng ông ta biết là Giang Nghĩa làm, nhưng sao có thể làm ầm T trước mặt mọi người.

Nếu làm mọi chuyện ầm ĩ thì, thành phố ngầm, thuốc, khống chế, vv đều sẽ bị bại lộ. Đến lúc đó, không chỉ danh tiếng của ông ta bị huỷ hoại mà ngay cả điều mà ông ta luôn muốn hoàn thành cũng sẽ không thực hiện được.

Nhin.

Nhất định phải nhịn.

Giang Hàn Phi nghiến răng nói: “Nghĩa nói. không sai, mau gọi bác sĩ đi, cứ khống chế bệnh của Cảnh Minh trước đã.”

Lúc này, Thường Hướng Đông lại nói một câu không hợp hoàn cảnh: “Chẳng phải phó chủ tịch Giang là bác sĩ sao? Y thuật của anh ấy cao siêu lắm, chúng ta đâu cần phải bỏ gần tìm xa, đi mời bác sĩ tới làm gì?”

Vốn chỉ là một lời nhắc nhở.

Ai ngờ rằng….

Giang Hàn Phi lại gầm lên với Thường Hướng Đông: “Con mẹ nó nói nhiều làm gì?

Tôi bảo cậu đi tìm bác sĩ thì đi đi, nói cái bíp gì vậy hả? Mau cút cho tôi!”

Thường Hướng Đông sợ tới mức suýt tè ra quần.

Bình thường chủ tịch không bao giờ lớn tiếng như thế, hơn nữa ông ta luôn trầm tĩnh, không chậm không nhanh.

Sao hôm nay lại đổi tính thế?

“Vâng, tôi lập tức đi tìm bác sĩ ngay.

Thường Hướng Đông không dám chậm trễ nữa mà quay đầu rời đi.

Giang Hàn Phi nhìn Lưu Cảnh Minh đang nhảy múa, lại nhìn sang Giang Nghĩa, ông ta im lặng không nói lời nào nhưng sát khí trong ánh mắt lại vô cùng đáng sợ.