Chiến Thần Tu La

Chương 1286




CHƯƠNG 1286

Ba nhà cung cấp lớn đồng ý hết.

Thật ra cho dù bọn họ không đồng ý, cũng không có công ty khác sẽ mua.

Một là nếu các công ty khác dám động vào lô hàng này, đồng nghĩa đối đầu với Star Jewelry, sẽ không sống lâu được;

Hai là các công ty khác cũng không có thủ bút lớn như Star Jewelry, 7200 tỷ, không phải nhà nào cũng có thể móc ra.

Cứ như vậy, sau khi thương lượng toàn bộ với bọn họ xong, Giang Nghĩa yên ổn rời khỏi công ty của nhà cung cấp, quay lại Star Jewelry.

Trong lúc đó, nhất cử nhất động của Giang Nghĩa đều bị Viên Triệu Hào nhìn chằm chằm.

Ngay sau khi Giang Nghĩa phân loại xong thì Viên Triệu Hào đã gọi điện cho Weiss, mật báo chuyện này cho đối phương.

Giang Nghĩa về tới công ty, trực tiếp nhốt mình ở trong phòng làm việc, trừ chủ tích Kỳ Chấn ra, những người khác căn bản đừng hòng gặp mặt anh, ngay cả dì dọn vệ sinh cũng bị cấm vào phòng làm việc của anh.

Điều này đủ để nhìn ra mức độ coi trọng của Giang Nghĩa đối với nhiệm vụ lần này.

Tất cả mọi người đều cho rằng Giang Nghĩa ở trong phòng làm việc tiến hành cố gắng lần cuối, phải trong thời gian ngắn nhất tập trung tiền, lấy được một lô đá thô lớn này.

Tuy nhiên…

Khi Kỳ Chấn mở cửa phòng làm việc ra, cái nhìn thấy lại là Giang Nghĩa đang thong dong uống cà phê nghe nhạc.

“Cậu khá thong dong đấy.”

Kỳ Chấn lập tức đóng cửa lại, đi tới ngồi trên sô pha, cười ha hả nói: “Cậu nhốt mình ở trong phòng làm việc, mọi người đều tưởng cậu đang liều chết làm việc.”

Giang Nghĩa để cái cốc xuống: “Chỉ có như vậy mới khiến những người ở trong tối kia cảm thấy lo lắng, cũng có thể tiến một bước k1ch thích d*c vọng phản kháng của bọn họ. Đồng thời, tôi nhốt mình ở trong phòng làm việc, không phải là càng tiện cho bọn họ hành động sao?”

Kỳ Chấn gật đầu.

“Khoảng thời gian này, nhất cử nhất động của cậu đều bị Viên Triệu Hào để ý, bọn họ chắc chắn đã biết cậu đã phân loại xong. Bước tiếp theo thì đợi bọn họ chủ động cắn câu.”

Khựng lại một chút, Kỳ Chấn tiếp tục nói: “Điều tôi sợ duy nhất bây giờ chính là trang sức Thiệu Anh không có nhiều tiền như vậy. Cậu em Giang, cậu nói xem chúng ta trả 7200 tỷ liệu có cao quá không?”

Giang Nghĩa cười thư thái: “Yên tâm, tôi đã tính xong rồi. Bên phía trang sức Thiệu Anh chắc sẽ trả con số 9000 tỷ, cái giá này sẽ khoét sạch bọn họ.”

Kỳ Chấn cười xấu xa nói: “Vậy thì quá tốt, bây giờ lưới đã giăng xuống, chỉ đợi cá tự mình chui đầu vào.”

Giang Nghĩa khẽ cười không nói, cầm cái cốc lên, uống một ngụm cà phê

“Ừ, cà phê này vậy mà là ngọt.”

Khi trời sắp tối, Sử Chính Cương một trong những ông chủ của ba nhà cung cấp lớn, ông ta kẹp ví da đi ra từ tòa nhà văn phòng, còn chưa lên xe thì nhìn thấy ở đối diện có một người đàn ông gầy yếu đeo kính đi tới.

“Ông chủ Sử, lâu rồi không gặp.” Người đến chính là Weiss.

Sử Chính Cương nhìn thấy thì rất nhiệt tình nói: “Yo, cậu em tới rồi à? Sao vậy, tới tìm tôi nhập hàng sao?”