Toàn bộ đều ngồi trên đất, thở hổn hển.
Tôi… chúng tôi… chúng tôi gặp phải quái vật.”.
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
“Rốt cuộc là sao, nói rõ xem nào!”
Điều này khiến Thiệu Văn Ngọc và những người khác sốt ruột.
“Trụ sở kia chưa đẩy đổ à?”
Trần Công Lượng hỏi.
“Đẩy… đấy…
Những người kia nói.
Phùi Trần Công Lượng thở phào một hơi.
Đẩy đổ trụ sở là được.
Bọn họ còn tưởng chưa đẩy đổ nữa chứ!
“Có điều chúng tôi gây chuyện…”
Những người kia lại nói.
Không chờ họ nói hết, thư ký chạy tới: “Hội trưởng, bên ngoài có một người tên là Diệp Quân Lâm muốn gặp.”
“Ha ha ha, đúng là có hiệu quả, người đã tới rồi.”
Thiệu Văn Ngọc cười to nói.
Trần Công Lượng vung tay lên: “Mấy người đi xuống trước đi.”
Bốn tên lái xe xúc còn muốn nói gì, lại bị người ta mạnh mẽ mang đi.
Diệp Quân Lâm nhanh chóng đi vào phòng họp.
Thấy anh tới, Thiệu Văn Ngọc và những người khác đều cười.
“Sao? Nghĩ thông rồi.
Nếu anh cứ ngoan ngoãn nhận lợi ích thì sao chúng tôi phải dùng thủ đoạn chứ?”
Trần Công Lượng cười nói.
Thiệu Văn Ngọc gác chân lên bàn hội nghị, cười nói: “Chỉ cần anh đồng ý hợp tác, tất cả lợi ích tối qua đều cho anh, thêm một trăm tỷ nữa.”
Thiệu Văn Ngọc khoát tay, thư ký liền đưa tới hai tấm chỉ phiếu.
Tổng cộng là ba trăm tỷ.
Đây là thủ đoạn của Thiệu Văn Ngọc vẫn thường dùng, vừa đấm vừa xoa.
Như vậy có thể nắm một người trong lòng bàn tay.
“Được rồi, sau này mọi người đều là bạn, đừng vì chuyện nhỏ nhặt mà đau đầu phiền não!”
Nói xong, Trần Công Lượng liền muốn võ bả vai Diệp Quân Lâm.
Rầm!
Không ngờ Diệp Quân Lâm dùng một cước đá bay Trần Công Lượng ra ngoài.
Râm!.