Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 593: 593: Chương 594






Quân hàm phía trên toàn là sao.

Ngoài Đoạn Thiên Dương có hai sao trên vai ra, còn có năm người vai có một sao!
Một vị trung tướng, năm vị thiếu tướng!
Trận thế này thực sự là quá dọa người!
Lee Jae Shik rất hiểu điều này nghĩa là gì!
“Lẽ nào những người này cũng tới chúc mừng hôn lễ của con gái tôi à2”
Trịnh Văn Thạc sửng sốt nói, vui mừng đến nỗi tròng mắt sắp lòi ra rồi.

Người nhà họ Trịnh cũng nghĩ tới điều này đầu tiên.

Mọi người suy đoán, chắc chắn là cái người tặng cho Trịnh Tiêu Kỳ tình yêu thế kỷ và tám trăm tám mươi triệu tiền mừng đã xuất hiện!
“Trời ơi, tôi có nằm mơ cũng không thể ngờ người đó là lão đại trong quân đội!”
“Đây là thời khắc đỉnh cao nhất của nhà họ Trịnh ta!”

Trịnh Uyên Bác vui mừng khóc thút thít, hét to.

Những ông lớn quyền lực nhất của ba giới quân thương chính tề tựu, chỉ vì tham dự hôn lễ của Trịnh Tiêu Kỳ!
Đối với Trịnh Tiêu Kỳ, đối với nhà họ Trịnh mà nói thì thời khắc này chắc chắn là thời khắc vinh quang nhất!
Tất cả thành viên nhà họ Trịnh đều đang kích động đến rớt nước mắt…
Nhưng một câu hỏi ập đến, rốt cuộc người này là ai?
Trịnh Tiêu Kỳ đứng ngắn người ở đó, nghĩ mãi mà cũng không rõ, mình đâu có quan hệ với người nào trong quân đội đâu nhỉ….

Lee Jae Shik vẫn đang run rầy, lòng bàn tay đầy mồ hôi.

Ông ta tới Hoa Hạ, sợ nhất là gặp phải quân nhân…
Không ngờ ông ta lại gặp phải một vị trung tướng và năm vị thiếu tướng!
Park Chun Shin và Lee Jae Shik trợn tròn mắt.


Một nhà họ Trịnh nho nhỏ, đầu tiên là kinh động tới lãnh đạo cao nhất ở Tô Hàng, bây giờ lại thêm mấy vị cấp tướng nữa tới.

Đây có còn là nhà họ Trịnh không vậy?
Vốn dĩ họ đã điều tra kỹ mọi thứ về nhà họ Trịnh, gia thế trong sạch, không có hậu thuẫn mạnh.

Như thế thì dễ kiểm soát.

Nhưng hôm nay xem ra đây là gia tộc cao cấp nhát!
Mấy người Chu Ngọc Hằng, Phó Học Kiệm lập tức đi lên đón.

Trịnh Uyên Bác cũng hít một hơi thật sâu, lau nước mắt, vội vàng đi theo.

Người nhà họ Trịnh sôi nồi đi theo sau.

Trịnh Tiêu Kỳ cũng hết sức hồi hộp và kích động.

“Đúng rồi, chẳng phải Diệp Quân Lâm sắp tới sao? Nhưng tuyệt đối đừng tới vào lúc này! Nếu đụng phải những người này thì tiêu đời!”.