Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 455: 455: Chương 456






Họ trở về không lâu sau đó.

“Sao tối nay Tử Thanh ngủ sớm vậy nhỉ?”
Lý Tiểu Nhiễm nhìn thấy gian phòng của Phương Tử Tình tắt đèn thì không khỏi thắc mắc.

Trước đây, đèn phòng của Phương Tử Tình phải mở đến một hai giờ sáng.

Cô ấy là một người cuồng làm việc.

“Có gì đó không ổn!”
Diệp Quân Lâm cảm tháy không bình thường.

Anh đã được Lão Cửu báo thông tin là Viên Phù Đồ đã chạy đến Tô Hàng.

Trước đó anh không quan tâm lắm.

Bây giờ chuyện của Phương Tử Tình khiến anh nghĩ ngay đến tin tức này.

“Bà xã, em về trước đi.


Anh có việc phải xử lý!”
Diệp Quân Lâm để Lý Tử Nhiễm quay về, sau đó sắp xếp người bảo vệ cô.

Ra khỏi hoa viên Phương Đông, Thanh Long lập tức lái xe đến đó.

“Tướng quân, Phương tiểu thư đã bị bắt đi, bọn họ còn bắt luôn cả Trịnh Tử Hàm.

Tên Viên Phù Đồ này rất tàn bạo, thủ đoạn giết người vô cùng độc ác!”
Thanh Long nói.

“Gia cảnh hắn rất lợi hại phải không?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Cha nuôi của Viên Phù Đồ là Viên Sơn Hà.

Ông ta đứng đầu ở Giang Nam, bốn tên dưới quyền ông ta đều là những cao thủ lấy một địch một ngàn.”
Thanh Long đáp.

Diệp Quân Lâm nghe vậy liền cười nhạt: “Hừ, cậu gọi Bạch Hỗ tới đây, để cho chủ nhân hắn biết thế nào là cao thủ! Hắc Bạch Vô Thường lần trước quá yếu nên Bạch Hỗ cằn nhẳn suốt!”
“Vâng, tôi hiểu rồi!”
Trong hoa viên ở biệt thự Tiêu gia.


Tất cả người nhà họ Tiêu đều đang quỳ gối giữa sân.

Viên Phù Đồ đang chờ đợi.

Bạch Cốt và ba vị đại chiến tướng đứng bên cạnh.

“Các người là ai? Các người muốn làm gì2”
Phương Tử Tình và Trịnh Tử Hàm đã tỉnh lại.

Hai người kinh hãi nhìn mọi người.

“Haha, giới thiệu cho các cô một chút, ta là Viên Phù Đồ đến từ nội thành.

Ta cố tình mời hai người đến đây để uống rượu.”
Viên Phủ Đồ cười nói.

Trịnh Tử Hàm sợ sệt, trốn ra sau lưng của Phương Tử Tình.

Phương Tử Tình ngược lại thì bình tĩnh hơn: “Chúng tôi đều không quen biết ông.

Tại sao phải uống rượu cùng ông?”
“Cô không biết tôi là ai à? Không bao lâu nữa thì tập đoàn Vân Đình sẽ sụp đổ.

Đi theo tôi chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”
Viên Phù Đồ tiếp tục cười..