Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 290: 290: Chương 291






Một lần là nổi tiếng “Này Tiểu Diệp, cậu có thể để ta ở đâu cũng được mà, đâu cần phải tới nơi xa hoa như này”
Tần Bắc Sơn cười nói.

“Bác sĩ Tần, an toàn của ông cần phải thiết lập thật kỹ không được để xảy ra bắt cứ vấn đề gì”
Diệp Quân Lâm sắp xếp trợ lý ở lại cùng Tần Bắc Son.

Nơi này coi như là khu quân sự trọng điểm, bác sĩ Tần chắc chắn sẽ an toàn.

Tập đoàn Vân Đình nổi tiếng.

Sản phẩm trở thành sức ép cực lớn đối với phòng thương mại Tô Hàng Lúc này phòng thương mại Tô Hàng mới phản ứng lại đã là quá chậm.

Thị trường các thiết bị y tế gần như đã được thay thế.

Thậm chí nhân tài kỹ thuật cũng xin nghỉ việc, muốn qua tập đoàn Vân Đình làm việc.

“Lúc này đang là thời điểm mấu chốt, trước mắt nên án binh bất động! Chờ đại hội bầu cử tổng chỉ huy kết thúc rồi lại nói”
Máy người Lôi Thiên Tuyệt rất buồn bực nhưng chỉ có thể nhịn.

Sự trỗi dậy của tập đoàn Vân Đình ngay cả người giàu nhất là nhà họ Thẩm cũng cảm tháy áp lực.

Lần trước cảm nhận được loại áp lực này là lúc Diệp Quân Lâm thay mặt cho tập đoàn Quân Lâm.


Hiện nay sự chú ý của mọi người vẫn ở trên người Tần Bắc Sơn.

Ông cũng muốn tham gia vào đại hội bầu cử tổng chỉ huy nên vẫn ở lại Tô Hàng một thời gian.

Có không ít người tới mời.

Nhưng đều bị cự tuyệt.

Những ngày tiếp theo, Tần bắc Sơn cũng không chịu ngồi yên.

.

Ngôn Tình Ngược
Ông ta cố ý đến bệnh viện Nhân dân số 1 Tô Hàng để khám bệnh.

Với tư cách là một bác sĩ phổ thông chứ chẳng phải chuyên gia gì.

Phí đăng ký chỉ có 12 đồng.

Đối với người dân Tô Hàng mà nói, đây là phúc phần rất lớn.

Có rất nhiều bệnh nhân bị bệnh nan y đều tìm đến bác sĩ Tần.

Tần Bắc Sơn còn có ý để Triệu Nhã Lan làm trợ lý.

Điều này làm cho địa vị của Triệu Nhã Lan ở bệnh viện cao hẳn lên.

Chuyện làm chủ nhiệm khoa là điều chắc chắn.

Sau khi biết được tin tức, Diệp Quân Lâm bắt đắc dĩ cười cười.

Anh muốn bác sĩ Tần nghỉ ngơi.

Nhưng xem ra ông ấy lại không chịu được nhàn rỗi, giống như bình thường đi làm.

Đây chính là nguyên nhân vì sao bác sĩ Tần trở thành nhân vật cấp quốc gia.

Mấy ngày liên tiếp, Tần Bắc Sơn đều ở tuyến đầu bệnh viện chiến đấu hết mình, nhìn rất nhiều bệnh nhân đi ra đi vào.

Ở đây có những gia đình giàu có, cũng có nhiều gia đình nông thông nghèo khó.


Nhưng tất cả đều được đối xử bình đẳng.

Rất nhiều người trong lĩnh vực này đã đến đây xem với sự ngưỡng mộ.

Ngay cả Triệu Nhã Lan cũng được thơm lây.

Hôm nay, Tần Bắc Sơn đang ở trong văn phòng làm việc.

Bỗng nhiên bên ngoài có một đám người đến, khí thế rất hung hãn, lộ ra sát ý lạnh xương.

Mọi người đều cảm thấy đây không phải chuyện tốt gì.

Hơn nữa ánh mắt của bọn họ rất đáng sợ.

Rất nhiều người trong hành lang nhìn thấy họ, tất cả đều tự động né tránh nhường đường cho bọn họ.

Bảy tám người này không để ý đến hàng dài đang xép hàng mà trực tiếp xông vào phòng của bác sĩ Tần.

“Các người làm gì vậy? Nếu tìm bác sĩ Tần khám bệnh thì đăng ký xếp hàng đi”
Triệu Nhã Lan khiễn trách.

BÓP!
Người đàn ông đứng đầu hung hăng tát một cái rất mạnh lên mặt Triệu Nhã Lan.

Triệu Nhã Lan lảo đảo ngã ngồi xuống đất.

Trên mặt hằn lên năm ngón tay đỏ chói mắt.

Cảnh này xảy ra làm tất cả bệnh nhân trong văn phòng sợ hãi.


Tần Bắc Sơn là người đã trải qua rất nhiều chuyện, nhìn thấy cảnh này thì rất giận dữ nói: “Các người là ai? Vì sao lại ra tay đánh người?”
Người đàn ông đi đầu giơ hai tay lên, rất khách sáo nói: “Bác sĩ Tần, ngại quá chúng tôi đến quấy rầy ông”
“Các người muốn làm gì?”
Tần Bắc Son hỏi.

Với kinh nghiệm của mình, trong lòng Tần Bắc Sơn khẳng định những người này tuyệt đối không đơn giản.

“Bác sĩ Tần, ông không cần khẩn trương, chúng tôi tới nơi này là muốn mời bác sĩ Tần đi xem bệnh”
Người đàn ông đó mỉm cười.

“Nếu có bệnh thì tới bệnh viện đăng ký khám bệnh, mấy ngày này tôi đều ở Tô Hàng”
Tần Bắc Sơn nói.

“Không không không, bác sĩ Tần.

cậu chủ nhà chúng tôi nói mời bác sĩ Tần đến đó một chuyến.

Nếu chạy tới đây khám bệnh thì thật sự không phù hợp với thân phận của cậu chủ chúng tôi”
Người đàn ông nói.

Tần Bắc Sơn từ chối: “Xin lỗi, tôi sẽ không đi đâu khám bệnh cả, trừ khi tới đây.”.