Chương 2596:
Âm thanh ấy kéo tất cả mọi người còn đang chìm trong khiếp sợ trở về.
“Còn muốn đánh nữa không?”
Diệp Lâm Quân nhìn Sát Thần Bố Y nói.
Sát Thần Bố Y muốn đứng lên nhưng lại phát hiện toàn thân đã mất hết sức lực rồi.
Anh ta đứng lên thì làm được gì?
Anh ta đã dùng chiêu mạnh nhất của mình rồi!
Kiếm thần Tang Khung đã gấy!
Vẫn không làm gì được Diệp Lâm Quân!
Anh ta còn có thể làm gì nữa?
Tôi… tôi thua rồi!”
Sát Thần Bố Y thừa nhận kết quả này một cách khó khăn.
“Chúng ta thắng rồi! Chủ nhân là giỏi nhất!”
Bảy vị Tà Thần hô lớn lên.
Còn mấy trăm người bên kia thì im lặng không một tiếng động.
Richard và những người của đảo Đông Ca…
không biết nói gì.
Bọn họ sắp đặt lâu như vậy, đánh đổi lớn như thế, cuối cùng vẫn để Diệp Lâm Quân thắng?
Còn muốn giết anh sao?
Nhìn lại Diệp Lâm Quân lúc này đi!
Cứ như người bình thường, chẳng hề hấn gì vậy!
Trông như còn mạnh hơn cả lúc trước!
Nghĩ tới việc mất nhiều thứ như thế, trái tim mọi người đều đang rỉ máu!
Đánh đổi lớn đến vậy mà Diệp Lâm Quân chẳng xi nhê gì!
Quả thật quá đáng sợi “Tôi giữ lời hứa! Muốn chém muốn giết thế nào cũng được! Thiên Sách Phủ cũng không làm khó các người nữa!”
Sát Thần Bố Y nói.
Anh ta đã chuẩn bị chịu chết rồi.
Chắc chắn truyền nhân Tà Thần sẽ không để anh ta sống!
Nhưng Diệp Lâm Quân lại bật cười: “Anh là một ngôi sao sáng giới võ đạo Lạc Việt, tôi giết anh làm gì?”
“Hả?”
Câu nói này khiến Sát Thần Bố Y sững sờ.
Diệp Lâm Quân không giết anh ta sao?
TH Diệp Lâm Quân vừa định giải thích thì đột nhiên xảy ra điều khác thường.
“Phụt!”
Miệng của Sát Thần Bố Y đột nhiên bị sùi bọt mép, toàn thân co giật, cả người ngã xuống đất rồi lăn lộn, đau đón đến mức không chịu nổi.
Điều đáng sợ hơn là trên người anh ta bắt đầu xuất hiện nhiều vết máu, giống như là cả cơ thể của anh ta đang bị xé rách ra vậy.
Diệp Lâm Quân bị cảnh tượng trước mắt này làm cho sợ hãi.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Vừa rồi đúng là anh có đả thương Sát Thần Bồ Y.
Nhưng phần lớn sức lực mà anh dùng đều là để đánh gấy cây kiếm thần Tang Khung, cho nên Sát Thần Bố Y chỉ bị thương nhỏ, cũng không có gì đáng ngại.
Nhưng tại sao bây giờ anh ta lại thành ra thế này?