Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2430




Đạo sĩ Ngũ Long trong phòng đấu giá nói: "Không cần Tìm, bọn họ đã rời đi rồi. Rất xa”

Đạo sĩ Ngũ Long vừa mới cảm thụ xong, cảm giác về Ấn Thần Lôi đã hoàn toàn biến mất. Có nghĩa là nó đang ở rất xa.

Nhưng đạo sĩ Ngũ Long vẫn giữ được vẻ trấn định trên mặt. Bởi vì anh ta cũng chả mất cái gì.

Mặc dù Ấn Thần Lôi đã bị mất đi, nhưng anh ta đã lấy được Lê Quân.

"Mang con bé theo, chúng ta rời đi" Đạo sĩ Ngũ Long ra lệnh.

Đồ đệ bước tới và chuẩn bị đưa Lê Quân đi.

"Khoan đã”

Đột nhiên có người hô lên.

" Đạo sĩ Ngũ Long thế này là có chút không thích hợp phải không? Nhóm người kia rõ ràng là kẻ dối trá. Đồ của chúng tôi đều bị lấy mất”

"Ừ, bảo vật của chúng tôi đều bị mất, các người không nên mang đi đâu nhỉ?”

Tất cả mọi người đều nhìn chăm chằm vào thầy trò đạo sĩ Ngũ Long.

Một tia sáng lạnh lùng lóe lên trong mắt đạo sĩ Ngũ Long: "Vậy thì liên quan gì đến bần đạo?”

"Đúng, sư tôn nói đúng. Các người làm mất đồ lại đi tìm bọn tôi, tìm bọn tôi làm gì chứ? Cũng có phải bọn tôi lấy đâu”

"Đúng vậy, liên quan gì đến chúng tôi? Hơn nữa, đứa trẻ này là chúng tôi dùng Ấn Thần Lôi đổi lấy”

"Các người...

Mọi người nhất thời không nói nên lời.

Cũng không biết phải nói gì.

Có sao nói vậy, chuyện này quả thực chẳng liên quan gì đến đạo sĩ Ngũ Long cả.

Anh †a chẳng làm gì sai.

Nhưng tình hình hiện tại rất lúng túng.

Mọi người đều mất đồ, Đạo sĩ Ngũ Long hết lần này đến lần khác đều nhận được đồ tốt, để anh ta rời đi hả? Không thể nào.

"Không được, các người không thể mang đứa nhỏ này đi” Mọi người dừng lại.

"Conrcủa tôi, ai dám mang đi?”

Một giọng nói vọng xuống như sấm khiến cả đám hoảng hốt.

Người yếu hon trực tiếp bị sốc đến nôn ra máu.

Tất cả mọi người lúc này đều chết lặng, bao gồm cả cao thủ Thiên Bảng lúc này cũng thất thần một lúc.

"IRặc rắc” "Bùm" "Bùm"” Ngay khi âm thanh truyền đến, một bóng người từ trên trời rơi xuống, trực tiếp giãm lên đỉnh của sảnh đấu giá.

Sau khi hạ xuống, mặt đất càng thêm run rẩy.

Rầm rầm rầm.

Mọi người đều chấn động. 

Sau khi hạ xuống, Diệp Lâm Quân trước hết ôm lấy Lê Quân.

Anh bắt đầu kiểm tra tình hình của Lê Quân.

Khi chắc chắn rằng Lê Quân vẫn ổn, anh mới thở phào nhẹ nhõm.