Hai nhà Lý Trịnh vẫn đang đắm chìm trong sự vui thích về † phú của Lê Quân, đến Diệp Lâm Quân cũng không chú ý.
Nhưng không ngờ lại xảy ra một chuyện chưa bao giờ có, anh đã bị ấn lên danh hiệu đại ma đầu.
Lúc này, mấy người Thiên Long của phủ Thiên Sách đã họp mặt với những người chức cao của Đội trưởng Viêm Long: “Cái gì?”
Các cấp cao cỉa Đội trưởng Viêm Long đều rất ngạc nhiên.
Không ngờ lại xảy ra một chuyện như vậy.
Bọn họ rất muốn giải thích cho Diệp Lâm Quân nhưng sự thật đẫm máu bày ra trước mặt.
“Các người đợi đi, anh.ta nhất định sẽ có hành động tiếp theo"
Đội trưởng Viêm Long hỏi: “Đúng rồi, mọi người nói xem sư phụ của Nhất Vũ Kiên Vương, đại ma đầu đó là ai?” Theo lời giải thích của Phủ Thiên Sách, Diệp Lâm Quân đã nhận được quyền thừa kế của ma đầu kia.
Chờ đến khi anh thi triển công pháp thì bảo đảm tộc Bảo Long và những tà môn ngoại đạo sẽ nhận ra ngay lập tức. Bởi vì có thể từ trên người anh nhìn thấy bóng dáng của đại ma đầu đó.
Trước đây, Bắc Ma bị ma đầu coi như con kiến.
Ma đầu mà ngay cả tộc Bảo Long và Phủ Thiên Sách đều sợ hãi mới chính thực sự là đại ma đầu.
Cho nên Vệ binh Viêm Long muốn biết là thần thánh phương nào?
"Đó là vị thần đã từng là Sát Thần đứng đầu Thiên bảng Lạc Việt - Hỏa Vân Tà Thần”
Mấy người Phủ Thiên Sách hít vào một hơi.
Hiển nhiên Hỏa Vân Tà Thần này đã mang đến cho họ một sự uy hiếp lớn.
"Bây giờ Hỏa Vân Tà Thần ở đâu?" Ngay lập tức có Vệ binh Viêm Long hỏi.
"Không ai biết ông ta đã đi đâu, cho dù có biết thì thiên hạ luôn có chuyện thiên cơ, các người cũng không biết được”
Hoàng Hùng lạnh lùng nói: "Bây giờ xem ra Hỏa Vân Tà Thần vẫn còn sống. Còn truyền thừa cho Diệp Lâm Quân. Đây là một tai họa chưa từng có đối với giới võ lâm và Lạc Việt”
"Ừ, đúng vậy. Từ xưa đến nay chính tà luôn đối đầu với nhau. Cho dù trước đó Diệp Lâm Quân đã có nhiều đóng góp cho Lạc Việt, nhưng dù sao anh ta cũng là truyên thừa của Tà Thần.
Nếu ngày nào đó anh ta bạo phát thì ai có thể ngăn cản đây?"
"Đúng vậy, một khi con cái của anh ta lớn lên, chúng có thể trở thành ác quỷ”
Tuy nhiên, Vệ binh Viêm Long vẫn đặt niềm tin vào Diệp Lâm Quân.
"Tôi vẫn luôn tin tưởng Nhất Vũ Kiên Vương.
Bất kể lúc nào, anh cũng nên tin tưởng người đàn ông kia”
"Đúng vậy, cho dù công pháp của anh ấy có tà môn thế nào thì trái tim của anh ấy vẫn luôn chính trực”
"Không sai, chúng tôi vẫn luôn tin tưởng Nhất Vũ Kiên Vương”
Nghe thấy mọi người ở Vệ binh Viêm Long đều đồng lòng tin tưởng Diệp Lâm Quân như vậy, những người ở Phủ Thiên Sách đều sợ ngây người.
Bọn họ không ngờ Diệp Lâm Quân lại có uy vọng cao như vậy trong lòng mọi người.
Dưới tình huống bằng chứng đã được xác thực, bọn họ vẫn tin tưởng như vậy.
Điều này khiến họ rất tức giận.
"Được rồi, mọi người đừng lo lắng về chuyện này nữa” "Đúng vậy, vốn dĩ các người không đủ tư cách để can thiệp”