Diệp Lâm Quân có thể nào yên lặng một chút không hả?
Sau khi rớt khỏi vị trí quan trọng thì hầu như là ngày nào Diệp Lâm Quân cũng đang quậy.
Lần này lại chạy tới trụ sở huấn luyện để quậy phá.
“Tôi tới tìm hung thủ giết hại Lý Trường An!” Diệp Lâm Quân nói.
“Anh làm càn, Lý Trường An thông đồng với địch-bán nước; bị người khác phát hiện trộm bí mật quốc gia. Chết là đúng tội!”
“Sao lại có chuyện hung thủ giết người chứ?”
Người phụ trách Vệ binh Viêm Long nhìn chằm chằm vào Diệp Lâm Quân với vẻ tức giận.
Người này càng ngày càng điên khùng.
“Không sai! Chúng tôi tận mắt nhìn thấy chứng cứ Lý Trường An thông đồng với địch bán nước, hơn nữa nó vô cùng xác thực!”
“Giết anh ta là đúng, Lạc Việt không nên giữ lại mối nguy hiểm như thế này!”
“Diệp Lâm Quân, anh cố ý đến gây chuyện đúng không?” Mấy người Thiệu Hình Thiên nói.
“Đúng thế, Lý Trường An tội ác tày trời, chúng tôi đã phát hiện anh-ta.phản bội Đại Hạ từ lâu rồi, anh ta đã nhiều lần trộm bí mật bán.
Chúng tôi đã thu thập được đầy đủ chứng cứ!”
“Anh muốn sửa lại án sai cho Lý Trường An là không thể nào! Đừng có nói anh là đồng bọn của Lý Trường An nhé?” Kim Phụng Thiên trả đũa, dội nước bẩn lên người Diệp Lâm Quân.
Hai người Kim Phụng Thiên nhìn nhau rồi cười một tiếng, bọn họ vốn nghĩ đi đối phó với Diệp Lâm Quân, ai ngờ anh ta lại tự mình đưa tới cửa chứt “Đồng bọn?” Ánh mắt của mọi người khi nhìn về phía Diệp Lâm Quân rất kỳ quái.
“Thật sự là quá vô liêm sỉ, hai người các ngươi chính là hung thủ đã giết hại Lý Trường An!”
Diệp Lâm Quân nhìn chằm chằm hai người Kim Phụng Thiên.
“Đúng thế, đúng là hai người chúng tôi đã giết Lý Trường An, nhưng đó là vì anh ta thông đồng với-địch bán nước, chúng tôi chỉ có thể giết anh ta mà thôi!”
“Chúng tôi cũng đâu có làm sai cái gì chứ?”
Kim Phụng Thiên hỏi lại.
“Không sai, huấn luyện viên Kim Phụng Thiên làm đúng lắm. Vệ binh Viêm Long ủng hộ các ông, Lạc Việt ủng hộ các ông!”
“Các ông không có sail”
Bởi vì có chứng cứ nên Vệ binh Viêm Long lựa chọn tin tưởng hai người Kim Phụng Thiên.
Diệp Lâm Quân ngẩng đầu nhìn trời với vẻ bất đắc dĩ, anh nở một nụ cười đầy nét lạnh lùng rồi nói: “Các người bị ngu à? Tại sao Lý Trường An lại phải phản bội Lạc Việt chứ? Rõ ràng là do hai người này giở trờ, rõ ràng là Lý Trường An phát hiện bọn họ làm bậy nên mới bị diệt khẩu!”
“Diệp Lâm Quân, chứng cứ đều có cả, anh còn có lời nào muốn nóiI”
Người phụ trách Căn cứ ném chứng cứ cho Diệp Lâm Quân xem.
Anh xem từng tờ một, càng xem thì nụ cười trên mặt anh lại càng thêm tươi rói.
Chứng cứ liên quan tới việc Lý Trường An thông đồng với địch bán nước rất đầy đủ, bọn họ làm tới nỗi không hề có một kẽ hở. Cũng không thể tìm ra được chỗ giả dối.
Còn về phần chứng cứ mà Lý Trường An thu thập thì đã bị bọn họ đốt từ lâu rồi.
Không thể nào dựa vào chứng cớ mà sửa lại án sai cho Lý Trường An được!
Cả đời này cũng không.
€oi trọng chứng cớ chỉ có thể chứng minh Lý Trường An là một kẻ phản nước, hai người Kim Phụng Thiên là người có công!
Diệp Lâm Quân xem hết chứng cứ thì nở một nụ cười.
“Thế nào? Bây giờ anh còn lời gì muốn nói, anh còn muốn tìm hung thủ giết người không?”
Đám người kia hỏi lại.