Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2044




Chương 2044:

Giang Bắc.

Vẻ mặt Thục Thiên Vương trở nên âm trâm.

Trên vách tường trước mặt là đấu tay thật sâu.

Là do anh ta đánh ra.

Lúc xảy ra chuyện, anh ta nhớ tới Diệp Lâm Quân từng đặn đò.

Chỉ là quá muộn! Là do anh ta quá tự tin.

Rõ ràng sớm phát hiện máy bay của liên minh báo thù lại để mặc cho nó tiến vào Lạc Việt.

Ủ thành hậu quả như bây giờ.

Anh ta vốn nên ngăn cản hết thảy.

Chỉ là không có đề cao cảnh giác.

“Thục Thiên Vương, anh vừa nhậm chức có mấy ngày mà khu vực của anh đã xuất hiện vấn đề rồi, chuyện này là sao?” Hoàng Thanh Phong im lặng không nói.

Đối với chuyện này anh bó tay chịu chết.

Bảo anh đi đánh trận giết người thì được, nhưng loại mưu kế này thì không chơi lại.

Thật ra lúc Diệp Lâm Quân bôi dưỡng Cửu đại Thiên Vương, đã cố ý dẫn đường ở phương diện này.

Anh muốn chín người có thể xử lý chuyện, chứ không phải chín kẻ chỉ biết dùng vũ lực.

Hiển nhiên chín người không ý thức được điểm này.

Lúc này, quốc vương Vincent đời thứ hai của Chiến Ưng, cũng chính là ba của Hoàng tử Vincent đang nổi trận lôi đình.

Hoàng tử Vincentlà-con trai duy nhất của ông ta.

Ông ta tuyên bố sẽ dốc toàn lực báo thù cho con trai.

Lúc này, ông ta đang trên đường tới Lạc Việt.

Muốn trực tiếp báo thù cho con trai mình ở đây.

Đối mặt với loại tình huống này, Lạc Việt chỉ có thể cử một đội chuyên gia đàm phán đến để cùng Vincent nhị thees thảo luận về giải pháp hoàn hảo nhất.

Trong thời gian ngắn, không thể tìm ra kẻ đã giết Hoàng tử Vincent.

Trước mắt chỉ có thể ổn định cục diện.

Địa điểm đàm phán giữa hai bên được chọn ở Hải Phòng.

Vincent nhị thế vì an toàn cho nên cao thủ bên người nhiều như mây.

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Sợ mình sẽ giâm lên vết xe đổi.

Đương nhiên, ánh mắt của cả thế giới đều tập trung vào điều này, dù có gan lớn đến đâu cũng không dám giết người.

Thục Thiên Vương là người phụ trách nhiệm vụ an ninh này.

Trước khi đi, anh ta còn cố ý hỏi ý kiến của Diệp Lâm Quân.

“Thầy, con lại đến tìm thầy!”

“Lần này con gặp phải phiền toái, không biết phải giải quyết thế nào?”

Thục Thiên Vương quỳ gối ở cổng cầu khẩn.

Đây là sai lầm của anh ta.

Anh ta muốn bừ đắp, anh ta muốn cứu vớt.

Muốn mọi người nhìn thấy năng lực của mình.

“Tôi đã sớm nói không màng thế sự nữa”

Giọng nói lạnh như băng của Diệp Lâm Quân phát ra từ bên trong.