Chương 1992:
Còn có kẻ kỳ quái đến mức này sao? Tiếp một chiêu mạnh nhất của gã mà vẫn không chết? Sao lại có thể như thế? “Cậu, cậu,…
rốt cuộc là chuyện gì?” Đây không phải là vấn đề chết hay không chết, mà vốn dĩ là không hề hấn gì.
Mặc dù trên người Diệp Lâm Quân dính đầy máu.
“Bây giò mới là bắt đầu thực sự!” Khí thế của Diệp Lâm Quân lại tăng lên, giống như giao long gặp nước.
Bắc Ma có thể cảm nhận được anh đang trở nên rất mạnh.
Xét cho cùng, phương pháp cổ xưa mà Diệp Lâm Quân tu luyện luôn coi trọng chính là “không phá thì không xây được”
Loại trận chiến có tính hủy diệt này đối với anh ngược lại chỉ khiến anh thêm mạnh hơn.
“Tới lượt tôi rồi!” Diệp Lâm Quân xoay chuyển tình thế, lấy khí thế vô địch lao tới giết Bắc Ma.
“Ầm!” “Ầm!” Ngưòi bị đánh bây giò đã trở thành Bắc Ma.
Các kỹ năng chiến đấu của gã hoàn toàn không có tác dụng gì với Diệp Lâm Quân.
Gã kinh hãi nhìn Diệp Lâm Quân, ngạc nhiên nói: “Lẽ nào đây là công pháp cổ xưa nhất…”
“Phụt!” “Phụt!” “Phụt!” Bắc Ma bị tấn công liên tục, không ngừng nôn ra máu.
Dần đầu, Bắc Ma rơi vào thế bất lợi.
Hoàn toàn khác với trạng thái trước đó.
“Ta không thể thua!” Bắc Ma rống lên.
Gã thật là dũng mãnh, khí thế bắt đầu tăng lên.
Cả người toát ra một luộng ma khí ngút trởi, sát khí bao trùm mọi phía.
Lúc này, gã đã thực sự hóa thành một con quỷ, không còn chút nhân tính nào nữa.
Trong mắt gã giờ đây chỉ có chém giết.
“Giết!” Bắc Ma cũng tung ra một đòn mạnh nhất.
“Giết!” Diệp Lâm Quân cũng đáp trả lại bằng đòn đánh mạnh nhất của mình.
Kinh thiên động địa, quỷ khốc thần sầu.
Một biến động mạnh quét qua hàng trăm dặm.
Đòn đánh mạnh nhất của cả hai khiến đất trời biến sắc.
“PhụtI”
“PhụtI”
Hai người đồng thời nôn ra máu, lần lượt ngã xuống.
“Âm…”
Sa mạc dưới chân sụp đổ hoàn toàn. Cả anh và Bắc Ma đều bị cuốn vào đó.
Cát lún đang trượt xuống từ mọi hướng.
Khu vực có bán kính vài chục cây số cũng đều sụp xuống tạo thành một dòng sông cát.
Diệp Lâm Quân và Bắc Ma cũng không thấy đâu.
Tứ tiểu long vừa đến gần vừa hay nhìn thấy cảnh này.
“Cái gì? Vị cao thủ đó cùng chết chung với Bắc Ma saol”
Vì bọn họ đã nhìn thấy cảnh hai người đồng quy vu tận, lại bị xoáy-cát cuổn trôi đi.
“Mạnh thật! Từ khi nào mà Lạc Việt lại có nhân vật-có sức mạnh khủng khiếp như vậy?”
“Đáng tiếc, lại cùng chết chung với Bắc Mal”
Đại quân Bắc Ma nhìn thấy cảnh này hoàn toàn sụp đổ.
Ba mươi tám người trong đội quân cảm tử dường như cảm động sắp khóc.