Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1985




Chương 1985:

Mấy người tỏ vẻ bối rối Bắc Ma hiểu rõ họ như thế sao?

Bắc Ma cười: “Sư phụ các người đang nghiên cứu ta, lẽ nào ta không nghiên cứu lại bọn họ sao?”

“Chết đi!”

Bắc Ma giống như một hung thần, dần dần bước đến gần tứ tiểu long: “Phập!”

“Phập!”

Mấy người lần lượt ngã xuống. Máu bắn ra dữ dội, cơ thể bị thương nặng.

Bắc Ma biết họ quá rõ, họ thậm chí không có một chút lực phản kháng lại.

Mấy người nhìn Bắc Ma đầy sợ hãi.

Lúc này, bọn họ sợ hãi Bắc Ma hơn ai hết.

“Rút! Rút nhanh thôi!” Đông Thú vội vàng bò dậy xông về phía trận doanh của đội quân cảm tử.

Ba người còn lại đũng.nhanh chóng đuổi.

Vừa chạy trốn, bọn họ vừa đẩy người của đội cảm tử lên phía trước.

“Đỡ chõ tôi! Đỡ cho tôï!”

“Mau chặn Bắc Ma lại! Đã đến lúc đội quân cảm tử của các người phát huy tác dụng rồi Bốn người nhanh chóng bỏ chạy. Đội cảm tử như chết lặng.

Cuối cùng vẫn không tránh khỏi số phận làm bia đỡ đạn.

Bọn họ có thể chết, nhưng không thể chết bằng cách này được.

Bốn người kia bỏ chạy, nhưng lại để bọn họ lại làm lá chắn.

Hối hận Họ rất hối hận!

Biết thế đã sớm bỏ chạy cùng Diệp Lâm Quân, thay vì phải ở đây chết một cách vô nghĩa.

Đội cảm tử chưa kịp phản ứng, đã bị Bắc Ma giết tới.

Bắc Ma vừa ra tay thì đã xuất sát chiêu vô cùng tàn nhẫn.

Đội cảm tử bị thương vong rất nhiều, không ngừng kêu gào thảm thiết.

Nơi này chẳng khác gì địa ngục trần gian.

Trong mắt Bắc Ma, họ chẳng khác gì người bình thường, trói gà không chặt.

Chỉ có thể bị người ta mặc sức chém giết.

“Tôi hối hận rồi!”

“Các người không phải-là người!”

Các thành viên của đội cảm tử hét lên.

Sự lựa chọn của hơn.chín trăm người đã sai.

Những người kia đã chọn đúng.

Nhưng hối hận cũng đã muộn rồi, không còn cứu vấn được nữa.

Bắc Ma đã giết đến hai mắt ửng tơ máu…

“A.

Tiếng la hét khắp nơi.

Các thành viên của đội cảm tử lần lượt ngã xuống.

Bắc Ma ra tay vô cùng tàn nhẫn, khiến mọi người đều cảm thấy sợ hãi.

Bọn họ đã tự dâng mình nạp mạng.

Tứ tiểu long đúng là không phải con người.

Lấy bọn họ ra làm lá chắn, còn bản thân thì bỏ trốn.

Cho dù có chết cũng phải chết theo cách của mình, chứ không phải như thế này, đi chết thay cho người ta.