Chương 1942:
“Hạo Quân, chúng em tin anh nhưng mà chúng em không muốn tham gia. Chúng ta còn có chuyện khác!”
“Đúng vậy, là do chúng ta không muốn tham gia, mau đi thôi.”
Mấy người Lý Từ Nhiệm vì muốn giữ mặt mũi cho Diệp Lâm Quân nên chủ động ôm hết cả.
Người khác chê cười cũng sẽ chê cười bọn họ.
Bọn họ muốn bảo vệ Diệp Lâm Quân.
Người thật lòng yêu bạn sẽ nguyện ý vì bạn gánh chịu hết cả.
“Ha ha ha, thật sự là cười chết mất, hay cho câu không muốn tham gia? Các người có tư cách gì mà tham gia?”
“Xấu hổ không? Chỉ toàn nói mấy lời khoác lác!”
“Lấy được thư mời ra, có thể tham gia lễ thì chúng tôi sẽ dập đầu với các người!”
“Đừng nói quen với chúng tôi, chúng tôi không gánh nổi các người.”
Lý Từ Nhiệm cúi đầu, nhanh chóng kéo Diệp Lâm Quân đi.
“Được, nếu mọi người không tham gia, anh cũng không tham gia..
Diệp Lâm Quân quay đầu liếc đám người một chút: “Các người cũng đừng tham gia! Lễ thống nhất bỏ luôn đi!”
Diệp Lâm Quân có chút tức giận, gọi một cuộc điện thoại: “Nói cho bọn họ, hủy bỏ lễ thống nhất!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lý Hồng Thắng cười đến nghiêng trái nghiêng phải.
“Một cuộc điện thoại của mày mà đòi hủy bỏ lễ thống nhất của tứ đại môn phiệt á?”
Không chỉ bọn họ, hơn trăm người ở đây cũng ôm bụng cười.
Họ nhìn cả nhà Diệp Lâm Quân giống như nhìn một đám ngốc.
Đây là lễ thống nhất của tứ đại môn phiệt đấy.
Tôi cao bậc nhất của Lạc Việt.
Đừng bảo chỉ một câu của anh, cho dù là người đứng đầu sau khi tứ đại môn phiệt thống nhất, Bắc An vương cũng không được.
Ông ta muốn hủy bỏ thì cũng phải tìm ba vị kia bàn bạc một chút.
Diệp Lâm Quân đòi gọi một cuộc điện thoại mà đòi hủy? Đúng là nằm mơ bắt con tưởng bởi “Gia môn bất hạnh, mới nuôi ra cái thứ bại hoại này, mọi người đừng chê cười.’ “Được rồi, các vị cứ tiếp tục”
Lý Hồng Thắng cười. Mong cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhé!
Mọi người trong sân lại tiếp tục giao lưu.
Họ coi cảnh tượng ban nãy là trò cười, nhanh chóng quên đi.
Ngay lúc này, một nhóm người vội vàng chạy ra.
“Đều dừng lại! Dừng lại hết cho tôi, chớ có vào!” Người câm đầu phân nộ quát.
“Sao vậy?” Đám người Lý Hồng Thắng đều hoang mang nhìn nhau.
Người câm đầu nói ra năm chữ: “Hủy bỏ lễ thống nhất”
Lời này làm cho người ta kinh ngạc gần chết.
Bầu không khí lập tức lặng ngắt như tờ.
Trong ánh mắt của đám người đều là chấn kinh..
Con ngươi co lại, nuốt nước bọt, hít vào hơi lạnh.
Bọn họ hai mặt nhìn nhau, ai cũng cảm thầy sợ đến choáng váng.
Hủy bỏ lễ thống nhất? Thật sự hủy bỏ? Một cuộc điện thoại của Diệp Lâm Quân khiến lễ thống nhất bị hủy thật rôi? Lý Hồng Thắng muốn điên rồi.
Trương Phúc Long cũng tức phát điên.