Chương 1933:
Tất cả mọi người ở đây đều trợn tròn mắt.
Giữa sân hoàn toàn tĩnh mịch, âm thanh suýt xoa không ngừng vang lên bên tai.
Long Ngạo Thiên còn không đỡ nổi một quyền?
Đúng là quá đáng sợi Long Ngạo Thiên ngay cả cơ hội khiếp sợ cũng không có, lập tức hôn mê.
Diệp Lâm Quân dùng một quyền đánh bại Long Ngạo Thiên.
Càng hung hăng đánh vào mặt môn phiệt Đông Thiên.
Ngay cả đám người Bắc An vương cũng vậy.
Cái gì mà thiên tài chó má, không phải chỉ cần dùng một quyền sao?
Mạnh!
Mạnh đến mức không còn gì để nói!
Long Ngạo Thiên đã vượt qua cường giả cấp tông sư trăm năm!
Lại không chịu nổi một quyền?
“Thế này…”
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Diệp Lâm Quân.
“Cùng lên đi!”
Diệp Lâm Quân ngoắc ngoắc tay với đám người.
Hành động đó của Diệp Lâm Quân đã khiêu khích tứ đại môn phiệt, việc này khiến cho bọn họ nổi trận lôi đình.
“Đây là do mày tự tìm!”
“Giết! Giết nó cho tao!”
Bắc An:vương hô t6.
Lập tức, những cao thủ đứng đầu của ba môn phiệt đều đánh về phía Diệp Lâm Quân.
“Đao Bắc An chuẩn bị, tôi muốn tự tay giết chết tên đó!”
Bắc An vương ra lệnh.
“Bắc!” Diệp Lâm Quân nói khẽ.
Bắc Thiên Vương liền một mình xông tới.
Mặc dù thực lực của Bác Thiên Vương không bằng Diệp Lâm Quân.
Nhưng là chưởng võ ở Trấn Thiên Điện! Cực kỳ khủng bối Anh ta xông pha vào đám cao thủ của ba môn phiệt lớn, giết đối phương không còn chút lực chống đỡ nào.
Ngẫu nhiên có tên vọt tới chỗ Diệp Lâm Quân, còn chưa kịp ra tay, liền bị Diệp Lâm Quân đánh bay ra ngoài.
Hai người đối mặt với mấy trăm cao thủ vậy mà thành thạo điêu luyện.
Trên mặt đất, xác người nhanh chóng rải đầy.
Bắc An vương, Độc vương và những người khác đều choáng váng.
Sức chiến đấu rốt cuộc tới cỡ nào? Đây đều là các cao thủ đứng đầu của ba môn phiệt đấy! Đám người Hoàng Đế Tây Đường thì ngược lại không lấy làm kinh ngạc.
So với trận chiến trên núi Cửu Long, trận này chỉ là cái mắt muỗiI “Hoàng Mạnh Hùng, ông còn đứng ngây ra đó làm gì? Bảo người của ông lên đi!” Bắc An vương hô.
“Lên cái khi mốc!” Cho Hoàng Để Tây Đường một trăm cái lá gan, ông ta cũng không dám lên.
“Đồ vô dụng, hèn nhát! Tự tôi lên!!” “Đao đâu!” Bắc An vương hô một tiếng.
Người sau lưng liền tung đao Bắc An lên.