Chương 1892:
Anh cũng chỉ là một người bình thường mà thôi! “Giết!’ Diệp Lâm Quân nén bình tĩnh, không chút do dự xông giết kẻ địch.
Lân này Diệp Lâm Quân là muốn đại khai sát giới! Trước đây anh có quá nhiều điều suy nghĩ, đồng thời lúc chiến đấu cũng luôn nghĩ làm sao thoát khỏi đám người này đến được đỉnh núi Cửu Long.
Bây giò phát hiện ra cách tốt nhất để thoát khỏi chính là đánh bại đám người này.
Có sức mạnh của Viêm Long Kiếm trợ giúp, thì không còn sợ gì nữa.
Anh lao vào đám đông, đánh phải giết trái.
Giống như một hung thần đến từ địa ngục…
Anh đại diện cho thần chết đến đòi mạng! Dưới uy lực của Viêm Long Kiếm, không ai có thể đứng vững!
Một kiếm vang dội khắp mười bốn châu!
“Xoẹt!”
“Xoẹt!”
“Xoẹt!”
Dưới sự xung phong liều chết của Diệp Lâm Quân.
Chẳng bao lâu cả dãy núi này đều máu chảy thành sông, thây chất thành núi, đâu đâu cũng là xác người nằm.
Ngoài bầu trời xanh ngắt, thì đâu đâu cũng là một màu máu đỏ.
Diệp Lâm Quân càng chiến càng hăng, giết đến hai mắt đỏ ngầu.
Giết đến mức cả kẻ điên cũng sợ.
Anh quá mạnh!
Nhìn Diệp Lâm Quân giống như một hung thần, không ít người sợ hãi lùi lại.
Họ không dám tiến tới.
“Biết điều thì tránh ra, ta sẽ không làm hại các người!” Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói.
“Luit” Những kẻ thù còn lại trong dấy núi đều lần lượt rút lui; “Cái gì? Dám rút lui? Dám chạy trốn? Giết, đều giết hết cho ta!” Hoàng tử Vincent thấy thế liền tức giận quát lên.
“Phụt”
“Phụt”
Nhóm người này vừa chạy thoát được nửa đường thì đều bị các cao thủ xông lên phía sau bắn chết.
“Cảnh cáo mọi người, ai muốn chạy trốn thì đều có kết cục như vậy!”
“Cũng muốn nói cho mọi người biết, hắn không phải là bất khả chiến bại! Hắn cũng có điểm yếu, hắn cũng là người bình thường!”
Hoàng tử Vincent hét lên, Diệp Lâm Quân một hơi đánh gục hàng vạn người.
Trong sơn cốc đều là tiếng la hét thảm thiết.
Đi đến mức này, đúng là vượt quá dự đoán của nhiều người.
Vừa nấy địa thế vẫn chưa mở ra, nhưng ít nhất cũng có hơn hai mươi vạn người thảm chiến, vậy mà vẫn không ngăn cản được Diệp Lâm Quân.
“Tiếp tục đi!”
Diệp Lâm Quân bước ra khỏi sơn cốc và từng bước tiến về phía trước.
“Tiếp tục chiến thuật biển người! Địa hình có thể triển khai bao nhiêu người thì đưa vào bao nhiêu người!” Hắc Long đã ra lệnh.
Khu vực này lại đông nghịt người.
Tất cả đều lao vào giết Diệp Lâm Quân.
“Ta đã nói, các ñgười không thể ngăn cản tat”
Diệp Lâm Quân dường như không có điều chỉnh gì, lần nữa nhấc kiếm giết chết mấy người đó.
Diệp Lâm Quân cùng nhau chiến đấu với hơn mười vạn người, Giết đến mức cả đất trời nhuốm màu máu đỏ.
Bạch y cũng nhuốm máu.
Nhưng long kỳ của Lạc Việt vẫn cứ tung bay Viêm Long Kiếm trong tay anh không đọng lại một giọt máu, vẫn cứ tỏa sáng rực rỡ.