Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1890




Chương 1890:

Sắc mặt hoàng tử Vincent như phủ đầy sương lạnh.

“Chuyện gì thế này? Nhiều người như thế mà cũng không cản được hắn?” Anh ta hỏi Hắc Long.

“Không thể nào! Chúng ta có nhiều người lắm mài!” Hắc Long đột nhiên mỉm cười.

Sức mạnh của chiến thuật biển người vẫn chưa được phát huy hết.

Sau đây mới là chính thức bắt đầu.

Không lâu sau Diệp Lâm Quân đã vượt qua quãng đường khoảng hai cây số, đến được một nơi mà hai bên chỉ có vách núi cheo leo, chỉ có một lối vào. Nhưng lối vào quá hẹp.

Ở đây cũng được bố trí rất nhiều người, Diệp Lâm Quân không thể tiến sâu hơn.

Không cần biết một cú đấm của Diệp Lâm Quân có uy lực mạnh-đến mức nào.

Cho dù là ngay cả một tòa nhà cũng có thể sụp đổ.

Nhưng cú đấm này đánh vào đám người trước mặt anh, dù số lượng thương vong rất lớn, cơ mà đám người này không hề di chuyển.

Con đường phía trước căn bản là không thể mở ra.

Lối vào quá hẹp, đám đông chất đống ở đây, không có lối đi nào cả.

Phía trước không có lối đi, phía sau càng lúc càng nhiều cao thủ đánh tới, muốn bao vây Diệp Lâm Quân ở đây.

“Hậu phương đã có hơn mười vạn người vây tới, Nhất Vũ Kiên Vương cho dù không sợ chết, nhưng ít ra cũng không thể đến được núi Cửu Long, đối với Lạc Việt mà nói cũng là một thất bại.” Hắc Long mỉm cười.

Hoàng tử Vincent nâng ly rượu vang đỏ lên, nói: “Tiếp theo đây xem hắn từ từ mà hao cạn sức lực đến chết!”

Vào lúc này, mười vạn cao thủ đã tập trung lại phía sau Diệp Lâm Quân.

Tiền phương và hậu phương đều không lối thoát.

Nếu muốn đến được núi Cửu Long, trừ khi phải từ phía sau giết sạch mười vạn người mở ra một huyết lộ, rồi tìm một con đường khác đi đến đỉnh núi Cửu Long.

Nhưng như thế bất kể là thời gian hay là thứ khác đều cần phải tốn thêm rất nhiều.

Và lối vào cực kỳ hẹp này là lối đi gân nhất.

“Á2” Cả nhà tải app truyệnhola đọc nhiều khích lệ nhóm nhé!

“Rầm..”

Bỗng nhiên, một âm thanh kỳ lạ phát ra từ trong đám người.

Chỉ thấy Diệp Lâm Quân đột nhiên trèo lên vách đá bên phải, trèo lên rất nhanh.

Đây là điều mà không ai nghĩ đến.

Phía trước phía sau đều không có đường.

Nhưng trên đầu thì có.

“Mau, ngăn cản hắn lại!” Mọi người hô lên.

Vô số cao thủ leo lên truy đuổi.

“Pằng!”

“Pằng!”

“Păng!”

Những tay súng băn tỉa ở đằng xa bắt đầu kích sát Diệp Lâm Quân đang trèo trên vách đá.

Hàng trăm tay súng bắn tỉa được bố trí cùng nhau nổ súng, đạn bay đan xen vào nhau tạo.

thành một màng lưới hỏa lực.

Đây là điều không thể nào tưởng tượng được trên chiến trường.

Nhưng tốc độ của Diệp Lâm Quân quá nhanh. Đạn luôn đi sau anh một bước…

Anh luôn có thể né tránh được.

Vách đá hai bên không cao lắm, độ cao chỉ có hai ngàn mét.

Đối với Diệp Lâm Quân mà nói chỉ là vấn đề thời gian.

“Không được! Tuyệt đối không thể để hắn trèo lên!”

“Người đâu, tiến hành hỏa lực phong tỏa ở phía trên, ép hắn xuống!”

Hắc long vội vàng căn dặn: Ngay sau đó, từng khẩu đại bác xuất hiện ở phía trên.