Chương 1889:
Tính theo tốc độ thẳng tiến của Diệp Lâm Quân.
Do đó, Diệp Lâm Quân đột ngột dừng lại, phá vỡ dự đoán của họ.
Dẫn đến những viên đạn này toàn bộ đều bắn trúng người của bọn họ.
“Trò vặt vãnh!” Diệp Lâm Quân chế nhạo.
Sau đó, tay súng bắn tỉa và cung thủ còn muốn nhắm vào Diệp Lâm Quân hay long kỳ của Lạc Việt là điều không thể nào nữa rồi.
Một là, Diệp Lâm Quân bị bao vây bởi quá nhiều người, bọn chúng không có cơ hội.
Hai là, Diệp Lâm Quân có thể né tránh.
“Muốn nhắm vào long kỳ Lạc Việt? Không thể nào!” Diệp Lâm Quân chế nhạo.
Anh tiếp tục chiến đấu, tiếp tục tiến lên phía trước.
“Đừng tấn công hắn, nghe theo lệnh tôi, dồn hết sức phá hoại long kỳ Lạc Việt! Khiến hắn chỉ lo ứng phó!”
Hậu phương truyền đến mệnh lệnh.
Những người này như phát điên nhắm vào long kỳ Lạc Việt.
Long kỳ Lạc Việt lúc này giống như một gánh nặng, trói chặt lấy Diệp Lâm Quân.
Người người đều muốn phá hủy long kỳ, điều này quả thực đã gây ra cho Diệp Lâm Quân rất nhiều rắc rối.
Trong một khoảng thời gian, Diệp Lâm Quân không thể tiếp tục tiến lên Nhìn thấy tác dụng thần kỳ của thủ thuật này, mọi người lại bắt đầu phì cười.
Còn bên phía Lạc Việt thì như chết lặng.
“Ài, cho dù Nhất Vũ Kiên Vương có mạnh!
Tình hình này cũng sẽ bị tiêu hao sức lực mà chết!”
“Phải chống cự! Nhất định phải chống cự!”
Trận chiến này, Diệp Lâm Quân quả thật đang trong tình trạng giật gấu vá vai.
Anh vẫn luôn bảo vệ long kỳ không hư hại, những dường như không thể nào tiến thêm được.
“Chỉ sáu tiến, thời gian quá ngắn! Không kịp rồi!”
Một tia lạnh lẽo lóe lên trong mắt Diệp Lâm Quân, vác trên lưng long kỳ cửa Lạc Việt.
Anh muốn thay đổi chiến lược của mình, không thể cứ phòng thủ như thế này được nữa.
Phòng thủ cuối cùng, chính là tiến công.
Anh muốn tấn công.
Ngay lập tức, một cú đấm sắt đánh tới.
Anh vốn không sử dụng bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào.
Chỉ dựa vào cú đấm sắt khiêm tốn này thôi.
‘Ầm”
“Âm”
“Âm”
Cú đấm sắt giáng xuống, thần ma cũng phải khiếp sợ.
Cách phòng thủ tốt nhất là tấn công.
Dưới sự tấn công kinh hoàng của Diệp Lâm Quân, không ai có thể đến gần lơng kỳ chứ đừng nói là hủy hoại nó.
Sau khi Diệp Lâm Quân phản công, anh lại một lần nữa tiến xa thêm rất nhiều.
Số người nằm dưới chân ít nhất cũng trên một vạn.
Không gì sánh bằng! Đúng là bất khả chiến bại!
Nhưng điều quan trọng là không nhìn thấy Diệp Lâm Quân có biểu hiện mệt mỏi.
“Khail”
Diệp Lâm Quân vác trên lưng long kỳ của Lạc Việt, một đường đánh tới.
Với tốc độ này, anh có cơ hội lên đến đỉnh núi Cửu Long trong sáu tiếng.