Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1879




Chương 1879:

Sau khi cúp máy, Diệp Lâm Quân hít sâu một hơi.

“Quả nhiên như tôi dự liệu! Đúng là như thết”

Diệp Lâm Quân cười thần bí.

Mọi người nhao nhao dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Diệp Lâm Quân, đều muốn biết vệ binh Viêm Long mật báo cái gì.

Rốt cuộc là Diệp Lâm Quân dự đoán ra cái gì.

“Xin hỏi điện chủ, vệ binh Viêm Long rốt cuộc nói gì với ngài?” Bắc Thiên Vương không kìm được lòng tò mò.

“Mật báo của Viêm Long rất đơn giản…

đảo Đông Ca và Tỉnh Quốc muốn tổ chức diễn đàn châu Đông Phương hai mươi tám nước, mòi từng quốc gia của Châu Đông Phương tham gia.

Người được mời ở Lạc Việt cũng chính là tôi, với thân phận Nhất Vũ Kiên Vương!” Diệp Lâm Quân nói.

Nghe vậy, Bắc Thiên Vương và những người khác đều biến sắc: “Hành động lớn của Liên minh báo thù là muốn giết ngài?” Đám người nhao nhao hít vào một hơi lạnh.

Diệp Lâm Quân gật đầu: “Đúng, không sail Tôi đoán được, biện pháp trước mắt bọn họ dùng để đả kích Lạc Việt chính là giết chết tôi!”

Trước đó anh có suy đoán, nếu như không hành động ở Lạc Việt.

Đó là do Liên minh báo thù sợ Lạc Việt, biết hành động ở Lạc Việt sẽ không thuận lợi, không thể nào hoàn thành được.

Về phân làm thế nào đả kích nghiêm trọng được Lạc Việt.

Biện pháp tốt nhất trước mắt chính là giết chết người quyền cao chức trọng của Lạc Việt.

Trân Hữu Đạo và Phàn Thắng Nam không được cân nhắc tới.

Chỉ là cấp chiến thần thôi thì không đủ tư cách…

Muốn giết thì phải giết Nhất Vũ Kiên Vương.

Bản thân anh được phong vương, gánh trên vai vận mệnh của Lạc Việt.

Nếu như Liên minh báo thù có thể giết được Nhất Vũ Kiên Vương, đây tuyệt đối sẽ tạo thành đả kích nặng nề cho Lạc Việt, đủ làm tổn thương mấy chục năm nguyên khí của Lạc Việt.

Thậm chỉ có thể ảnh hưởng tới vận mệnh quốc gia.

Nhưng nếu ỏ trong Lạc Việt, muốn giết Nhất Vũ Kiên Vương đâu có dễ dàng? Huống chỉ Liên minh báo thù cũng biết Nhất Vũ Kiên Vương mạnh cỡ nào! Nhưng nếu có thể dẫn Nhất Vũ Kiên Vương tới nước ngoài, kết quả sẽ khác.

Dù sao xác suất thành công cũng cao hơn.

“Vậy nhất định ở hải ngoại đã bày ra thiên la địa võng chờ ngài đến!” “Nhìn điệu bộ lân này của bọn họ, chắc chắn là không tiếc bất cứ giá nào muốn giết ngài!” “Không được, quá nguy hiểm! Tôi thấy điện chủ không thể đi được!” “Hội giao lưu cái gì chứ, thật ra chính là cái bẫy mà Liên minh báo thù hợp tác với địch ngoài giết chết ngài! Ai ai cũng thấy rõ ràng!” “Ngài tuyệt đối không thể đi!” Bắc Thiên Vương và những người khác nóng nảy nói.

Diệp Lâm Quân cười: “Có thể không đi sao?”

“Lạc Việt ta là siêu cường quốc, phải có phong độ của nước lớn! Nếu ngay cả cái này cũng e ngại thì uy nghiêm của Lạc Việt ta ở đâu?”

“Chẳng những tôi muốn đi! Tôi còn muốn đi một mình! Như vậy mới là Lạc Việt ta! Chiến sĩ của Lạc Việt không engại bất cứ gian nan hiểm trở gì!”

Diệp Lâm Quân hùng hồn nói.

Khí thế quần lâm thiên hạ, tung hoành vô địch lan tràn ra.

“Vậy phải đi thì người khác sẽ thay ngài! Dù sao không ai biết dáng vẻ của Nhất Vũ Kiên Vương trông như thế nào…”

Bắc Thiên Vương nói, liếc mắt nhìn về phía Hoàng Hải Bắc.

Ý tứ rất đơn giản, để Hoàng Hải Bắc đóng vai Nhất Vũ Kiên Vương.

Diệp Lâm Quân lắc đầu: “Không! Loại chuyện chịu chết này vẫn nên để tự tôi đi, sao tôi có thể để đồng bào mình đi chứ? Diệp Lâm Quân tôi sợ người ta chọc xương sống chắc!”

“Lạc Việt ta chưa bao giờ có tiền lệ như vậy, Diệp Lâm Quân tôi cũng không phải dạng người đói”

Nghe xong, Hoàng Hải Bắc và những người khác đều dấy lên lòng tôn kính với Diệp Lâm Quân.

Đám người nhao nhao cúi đầu trước anh.

Chỉ có anh mới xứng với danh Nhất Vũ Kiên Vương.