Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1771




Chương 1771:

“Phó Thần Minh chết đúng không?

“Đúng, chính xác! Anh quả nhiên đã biết!”

Ánh mắt của từng đệ tử môn phiệt Bắc An đều lóe lên vẻ lạnh lẽo.

Anh cười nhẹ: “Vậy các anh đã hỏi đúng người rồi, ông ta do tôi giết!”

“Cái gì?

Câu trả lời này khiến cả đám dù chết cũng không hết kinh ngạc, bọn họ đều muốn điên rồi.

Bọn họ đã điều tra từ lâu, nhưng chẳng có kết quả.

Ban đầu dự định bắt Diệp Lâm Quân đi hỏi thử xem có lấy được manh mối gì không.

Thế nhưng nào ngờ rằng bọn họ vừa hỏi Diệp Lâm Quân thì đã biết anh chính là hung thủ rồi!

“Đâu thể như thế được, anh dám giết người của môn phiệt Bắc An chúng tôi sao?”

Mặt bọn họ bừng lửa giận, đôi mắt nhìn chăm chăm vào anh.

“Phó Thần Minh cấu kết kẻ gian, giết hại nhân dân Lạc Việt ta! Còn mưu tính dựa vào mánh khóe để điều khiển vị trí chiến thần.

Ông ta bị trừng trị là đúng tội!

Anh chăm chú nhìn bọn họ.

“Hùf”

“Người của môn phiệt Bắc An chúng tôi làm việc cần tuân thủ những khuôn phép này sao?”

“Đúng vậy! Chúng tôi muốn làm gì thì làm đó thôi!”

Đám người kiêu căng và ngang ngược.

Nhưng đây chính là phong cách làm việc của môn phiệt Bắc An.

“Vậy nên các anh mặc kệ pháp luật >2 Trong mắt các anh có nước Lạc Việt không?”

Diệp Lâm Quân lạnh giọng hỏi.

“Ha ha, pháp luật á? Chúng tôi chính là pháp luật! Đừng dùng quy tắc của các anh để làm chúng tôi bị gò bó! Trên đời này không có ai hạn chế được chúng tôi cả Thái độ của môn phiệt Bắc An rất kiên quyết.

Diệp Lâm Quân càng giận hơn: “Chỉ cần là ở trên lãnh thổ Lạc Việt thì phải tuân thủ toàn bộ quy định của đất nước! Đây là điều cơ bản nhất!”

“Tuân thủ cái rắm! Đây là thời đại cá lớn nuốt cá bé! Ai mạnh thì người đó quyết định “Chỉ là thế tục mà cũng muốn quản lý chúng tôi á? Chúng tôi chỉ cần cho một đệ tử bậc trung xuống núi cũng dư sức trở thành chiến thần! Chỉ vậy đã muốn quản lý chúng tôi hả?”

Đây là tư tưởng đã ăn sâu vào suy nghĩ của những môn phiệt lớn.

Bọn họ đều không thích bị gò bó!

lếu các Diệp Lâm Quân cười lạnh trả lời: anh sống yên ổn thì chẳng ai quản lý các anh!

Nhưng các anh muốn làm chuyện xấu, Diệp Lâm Quân tôi là người đầu tiên không đồng ý!”

“Ví dụ loại người như Phó Thần Minh, tôi sẽ ra mặt chém giết!”

Cả người anh toát lên khí lạnh.

“Chỉ bằng anh! Cũng muốn quản lý chúng tôi á”

Đám người cười to.

Chưa nói về xuất-thân thấp hèn của Diệp Lâm Quân, không có quyền lực hay tài lực.

Bây giờ Diệp Lâm Quân còn là người tàn tật, liều lĩnh đến thế sao?

“Muốn chết hả! Giết chết anh ta, mang đầu về nhận lệnh!”