Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1734-1735




Chương 1734:

 

Ép người quá đáng, cứ cậy Diệp Lâm Quân phải ngồi xe lăn, đầu tiên là lấy mất của anh một quả thận, bây giờ lại lấy họ của đứa trẻ ra để uy hiếp, muốn cướp tập đoàn Minh Cường.

 

Lý Từ Nhiệm không tưởng tượng nổi mình đang sống ở trong một gia đình thế nào, đúng là hào môn sâu như đáy bể mài!

 

Trong hào môn, tình cảm thân thích thành một trò đùa, kiếp sau cô thà sống trong một gia đình bình thường còn hơn.

 

“Không được lâu quá, tôi chỉ có cô thời gian một ngày thôi! Nếu không thì sẽ lập tức xóa tên của con bé trong sổ hộ khẩu, tước đi họ của nó!”

 

Mọi người uy hiếp.

 

Lý Từ Nhiệm đưa bé Quân về nhà. Diệp Lâm Quân vừa nhìn là biết đã xảy ra chuyện: “Sao thế?” Anh lên tiếng hỏi.

 

Lý Từ Nhiệm nói mọi chuyện đã xảy ra cho anh. Diệp Lâm Quân rất tức giận, nhưng anh cũng mừng thầm.

 

“Không sao, cứ để bé Quân mang họ Diệp đi”

 

Thực ra Diệp Lâm Quân rất muốn để bé Quân mang họ Diệp, chỉ là anh ngại nói mà thôi.

 

Lý Từ Nhiệm phải chịu khổ vì anh nhiều quá nên đứa bé theo họ mẹ Diệp Lâm Quân cũng không có ý kiến gì.

 

Lần này ba nhà Lý, Trịnh, Trần đều ép cô vừa hay lại đúng theo ý muốn của anh.

 

Đổi họ cho bé Quân thôi.

 

“Hửm? Diệp Lâm Quân anh nghĩ kiểu gì thế?

 

Anh quên nhà họ Diệp cảnh cáo anh thế nào rồi sao?”

 

“Bé Quân dám mang họ Diệp sao? Thế thì không phải sẽ chọc giận nhà họ Diệp sao?”

 

Lý Từ Nhiệm hỏi.

 

Cô biết rất rõ rằng Diệp Minh Thiên chuyện gì cũng làm ra được, đến cả lúc trước khi Diệp Lâm Quân còn nhỏ ông ta cũng nỡ ra tay sát hại, ông ta chắc chắn cũng sẽ động vào bé Quân!

 

“Nhà họ Diệp dám à?” Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói.

 

Cả nhà họ Diệp đều nằm trong sự kiểm soát của anh, bây giờ anh có thể bỏ hết gia quy của nhà họ Diệp đi luôn chứ chẳng cần nói đến việc để bé Quân mang họ Diệp.

 

“Với lại anh đừng dạy bé Quân những thứ linh tinh, ví dụ như kiểu anh là chiến thần Quân vậy.

 

Đúng là lúc trước anh là chiến thần Quân, thế nhưng bây giờ đã không phải nữa. Bây giờ anh mà dạy bé Quân như vậy là đang dạy sai nó, sẽ ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành của nó.”

 

Lý Từ Nhiệm cảnh cáo Diệp Lâm Quân một cách rất nghiêm trọng.

 

Bé Quân nói ngay: “Mẹ ơi không phải đâu, ba không dạy con linh tinh!: Diệp Lâm Quân cười nói: “Lê Nguyên, em yên tâm đi, bé Quân sẽ mang họ Diệp, nhà họ Diệp sẽ không làm gì được đâu.”

 

“Em xem, bây giờ anh vẫn mang họ Diệp mà.

 

“Em…”

 

Lý Từ Nhiệm hơi ngập ngừng.

 

Cô thực sự không dám để bé Quân mang họ Diệp. Thủ đoạn của đám người bọn họ ác có tiếng luôn rồi.

 

“Lê Nguyên, em tin anh một lần nữa được không? Để bé Quân mang họ Diệp đi, nhà họ Diệp sẽ không làm gì đâu.”

 

“Lẽ nào em muốn nhường tập đoàn Minh Cường cho họ thật sao?” Diệp Lâm Quân hỏi ngược lại.

 

Lý Từ Nhiệm do dự một chút rồi tin một cách miễn cưỡng.

 

Cô chỉ mong nhà họ Diệp không nỡ để đối phó với một đứa trẻ con thôi.


Chương 1735:

 

“Tốt quá rồi, bé Quân sau này theo họ ba rồi, bây giờ con họ Diệp, sau này con sẽ tên là Diệp Lê Quân rồi”

 

Diệp Lâm Quân rất kích động, nghiêm túc nói với bé Quân.

 

“Con biết rồi ba, con là Diệp Lê Quân”

 

Bé Quân cũng gật đầu. Diệp Lâm Quân phấn khích đến mức không biết phải làm gì: “Không được, chúng ta tổ chức một bữa tiệc tối để chúc mừng đi”

 

Hôm sau, Diệp Lâm Quân tổ chức một buổi tiệc tối, ngoài người trong nhà và Lý Hồng Thái, Trịnh Nhã Uyên thì còn có Võ Tiêu, Phùng Ngọc Hân tham gia nữa, cả gia đình vui vẻ vô cùng.

 

Lý Hồng Thái và Trịnh Nhã Uyên rất có ý kiến với Diệp Lâm Quân, thế nhưng nể mặt Lý Từ Nhiệm nên cũng chấp nhận anh. Hơn nữa, ở đây còn có bé Quân nữa.

 

Buổi tiệc tối tiến hành được một nửa thì ba nhà họ Lý, Trịnh, Trần không mời mà đến.

 

“Lý Từ Nhiệm, bây giờ là lúc nào mà cô còn có tâm tư để tổ chức tiệc thế?”

 

“Hơn nữa sao mở tiệc mà không gọi chúng tôi thế? Không coi chúng tôi là người nhà à?”

 

Mấy người Ngô Thị Lan tức giận. Trịnh Nhã Uyên và Lý Hồng Thái vội vàng xin lỗi: “Không…

 

không phải đâu, bọn tôi chỉ tụ họp một chút thôi vậy nên không mời trưởng bối đến.”

 

Diệp Lâm Quân không vui: “Mấy người đến đây làm gì?

 

Ngô Thị Lan lườm anh một cái: “Chúng tôi đến đây làm gì? Đương nhiên là đến tìm Lê Nguyên rồi; Chuyện này mà cũng phải hỏi sao?”

 

Mọi người đều nhìn về phía Lý Từ Nhiệm.

 

“Tôi quyết định rồi, sau này đứa bé sẽ tên là Diệp Lê Quân, theo họ của ba nó!” Lý Từ Nhiệm kiên quyết.

 

“Gì cơ? Cô dám để đứa bé mang họ Diệp sao, cô điên rồi à?” Mấy người bọn Ngô Thị Lan đều rất kinh ngạc. Bọn họ cứ nghĩ cho dù thế nào thì Lý Từ Nhiệm cũng không bao giờ dám để bé Quân mang họ Diệp.

 

“Đúng, con bé sẽ mang họ Diệp.” Cả nhà tải ứng dụng Truyện Hola về đọc tiếp nhé!

 

“Vậy được thôi, đừng trách tôi không khách sáo, tôi sẽ nói cho nhà họ Diệp chuyện này ngay lập tức.”

 

Diệp Lâm Quân bật cười: “Nói đi, nhà họ Diệp gặp tôi còn phải quỳ xuống”

 

Diệp Lâm Quân vừa nói xong, mọi người đều đơ ra. Một người tàn phế mà còn dám nói thế này sao? Tất cả mọi người nhà họ Diệp đều phải quỳ dưới chân anh? Nói vớ va vớ vẩn.

 

Đến cả Lý Từ Nhiệm nghe xong còn thấy ngại, lúc trước Diệp Lâm Quân đúng là chiến thần Quân, đương nhiên là có thể làm được điều đó rồi. Thế nhưng bây giờ như vậy…

 

“Được, mấy người giỏi! Đợi đấy cho tôi, tôi nói cho nhà họ Diệp ngay đây, mấy người nghĩ họ sẽ tha cho mấy người sao?”

 

Thấy thái độ của Lý Từ Nhiệm thế này, bọn người Ngô Thị Lan tức giận vô cùng, muốn nói tất cả cho nhà họ Diệp.

 

“Tùy mấy người” Diệp Lâm Quân chẳng thèm quan tâm. Đến cả bé Quân cũng nói: “Đúng, sau này bé Quân sẽ mang họ Diệp”

 

Lý Từ Nhiệm cũng không quan tâm được nhiều nữa, đứng về phía chồng mình.

 

Cô đuổi bọn Ngô Thị Lan đi. Sau đó, bữa tiệc tiếp tục.

 

Lý Từ Nhiệm đứng lại gần Diệp Lâm Quân, nhỏ giọng hỏi: “Bé Quân cũng đổi họ rồi, hay là đổi luôn tên đi? Diệp Uyển Quân thì sao?

 

Diệp Lâm Quân lắc đầu: “Không, cứ để bé Quân tên như thế đi, để anh luôn nhớ sự áy náy của mình với hai mẹ con em”

 

“Được thôi, nghe anh cả.” Lý Từ Nhiệm cũng không nói gì nữa.

 

Bọn người Ngô Thị Lan rời đi xong, vội vàng liên hệ với nhà họ Diệp ở kinh thành. Người nghe điện thoại là quản gia của nhà họ Diệp.

 

“Tôi là… con của Diệp Lâm Quân, mang họ Diệp rồi”