Y học hiện tại bây giờ không ổn, cần tốn rất nhiều thời gian và chỉ phí, thẩm chí hoàn cảnh cũng yêu cầu cực cao.
Việc này ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức chiến đấu!
Suy nghĩ này vừa nảy ra, Diệp Lâm Quân bèn suy nghĩ kế hoặc.
Nhưng dược liệu của thuốc này muốn tập hợp lại sẽ rất khó khăn, nhưng có còn đỡ hơn không!
Có một chút tính một chút!
Có thể thử xeml Đây chính là điểm khác biệt giữa Diệp Lâm Quân và Trần Hữu Đạo.
Trần Vô Đạo chỉ thích hợp làm dũng tướng.
Diệp Lâm Quân thì lại thích hợp làm tổng chỉ huy.
Sau đó, anh đưa thần được vào tay Đông Thiên Vương.
Để cho người ta phân tích thành phần bên trong.
Xem liệu có thể sản xuất hàng loạt hay không.
“Ông ta không làm khó em chứ?” Sau khi Lý Từ Nhiệm đi vào liên nói.
“Không, ông ta trái lại còn hi vọng em tốt lên!” Diệp Lâm Quân cười cười.
Diệp Lâm Quân tò mò hỏi: “Đúng rồi, sao không thấy ba mẹ của em?”
Theo lý mà nói, anh trỏ về còn ngồi trên một chiếc xe lăn.
Hai nhà họ Lý và họ Trịnh nhất định đến để ngăn cản anh và Lý Từ Nhiệm.
Lần này có chút bất thường, lâu không thấy ai đâu.
Quả thực có chút kỳ lạ! “Anh rể bị tai nạn, bọn họ bận lắm, không rảnh đâu!” Lý Từ Nhiệm nói.
Hôm trước Trương Phúc Long đã cùng ai đó tham gia một cuộc đua xe, kết quả là bị tai nạn xe hơi.
Nghe nói tổn hại rất nghiêm trọng, một số cơ quan bị tổn thương nghiêm trọng.
Vị trí của Trương Phúc Long trong nhà họ Trịnh vô cùng quan trọng, tất cả mọi người đều bận rộn xử lý chuyện này.
Thậm chí còn chẳng quan tâm đến việc Diệp Lâm Quân ở đây.
“Ồ? Thật sao? Đây cũng là một chuyện tốt!” Diệp Lâm Quân mỉm cười.
Lý Từ Nhiệm cười cười, không nói gì.
Có thể là cô không có chút cảm tình nào với anh rể cả.
Nhưng như vậy cũng tốt, sẽ không có ai làm phiên đến cuộc sống của bọn họ.
Bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện tốt nhất tỉnh ly.
Nghe nói tổn hại rất nghiêm trọng, một số cơ quan bị tổn thương nghiêm trọng.
Vị trí của Trương Phúc Long trong nhà họ Trịnh vô cùng quan trọng, tất cả mọi người đều bận rộn xử lý chuyện này.
Thậm chí còn chẳng quan tâm đến việc Diệp Lâm Quân ở đây.
“Ồ? Thật sao? Đây cũng là một chuyện tốt!” Diệp Lâm Quân mỉm cười.
Lý Từ Nhiệm cười cười, không nói gì.
Có thể là cô không có chút cảm tình nào với anh rể cả.
Nhưng như vậy cũng tốt, sẽ không có ai làm phiên đến cuộc sống của bọn họ.
Bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện tốt nhất tỉnh ly.
Ngô Thị Lan cùng với ông nội và cả ba mẹ của Trương Phúc Long đều đang sốt ruột chò đợi..