Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1702: 1702: Chương 1700





Nhưng sau khi nhận được cuộc điện thoại của bé Quân.

Anh liên không nhịn được.

Chuyện này anh muốn đích thân giải quyết.

“Tiểu Tây, Tiểu Bắc, trở vê Việt Nam” Diệp Lâm Quân lạnh mặt nói.

Giọng nói của bé Quân vẫn quanh quấn ỏ bên tai không ngừng.

Tập đoàn Tam Tỉnh đã chọc tới anh! Đại quân sư Đảo Đông Ca Ca anh dám giết! Tập đoàn Tam Tỉnh anh không dám động sao? “Điện chủ, Lý Chính Quy đã hoàn toàn khống chế tập đoàn Minh Cường! Đồng thời tổ chức buổi họp báo đưa tin đổi tên thành tập Lý Chính Quy!” Tây Thiên Vương ở bên cạnh nhỏ giọng nói.

“Lễ nào có cái lý ấy!” Diệp Lâm Quân tức giận nói.

Không thể không nói mỗi việc Lý Chính Quy làm đều đâm trúng điểm giới hạn của Diệp Lâm Quân.

truyện teen hay
Chỉ là anh ta căn bản sẽ không ngờ Diệp Lâm Quân còn sống…

Còn mạnh hơn so với trước kial Kinh khủng hơn! Trong nháy mắt liên đến buổi tối.

Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh hoảng loạn cả ngày.

Lại không làm sao được.

Căn bản không biết đi đâu cầu cứu, chạy cũng không thoát.

“Lẽ nào số mệnh của chúng ta đã định sẽ kết thúc như vậy sao?”
Lý Từ Nhiệm rất không cam lòng: Đời này gả cho Diệp Lâm Quân cô không thể nào làm người thường.

Nhưng giải quyết như vậy, cô không chấp nhận được.

“Bà nội, mẹ, hai người yên tâm, ba sắp trở lại cứu chúng ta rồi!”
Bé Quân nắm tay thành quả đấm nhỏ, vẻ mặt chờ mong.

Trẻ con ngây thơ.


Nhưng chúng càng tin tưởng vào một lời cam kết!
Chuyện người lớn đã đồng ý, cô bé cảm thấy sẽ làm được.

Diệp Lâm Quân băng lòng tới cứu cô bé, vậy chắc chắn sẽ tới!
“Ba là chiến thần! Còn lợi hại hơn so với siêu nhân!”
Bé Quân gào to.

Lý Từ Nhiệm không muốn phá vỡ ảo tưởng của con nên không nói gì.

Sau đó không lâu, người của tập đoàn Tam Tỉnh đưa Lý Từ Nhiệm đi.

Địa điểm là ở hội quán Giang Bắc số 1.

Đây là một phòng đấu giá tư nhân.

Lúc này, chỗ ngồi bên trong đã ngồi đầy người.

Có người tới đấu giá, cũng có người tới xem náo nhiệt.

Lý Chính Quy ngồi ở hàng thứ nhất, William bên cạnh đã không nhẫn nại nổi.

Hành hạ như thế nào ông ta đã nghĩ xong…
Chỉ chờ người xuất hiện!”.