Đây là một nỗi sỉ nhục!
Đó là một sự chà đạp!
Mọi người chỉ có thể giương mắt mà nhìn nhưng không có cách nào có thể ngăn lại.
Hy vọng của toàn bộ võ đạo Đảo Đông Ca đều đặt trên người Đỗ Thiên Nhất.
Đây là hy vọng của hơn mười vạn người, thậm chí là hy vọng của toàn bộ Đảo Đông Cal “Nhất định phải đánh bại Diệp Lâm Quân!
Giương oai của Đảo Đông Ca chúng tai”
Mấy vạn người đang quỳ rạp trên mặt đất nhìn chằm chằm về phía tháp Dương Anh.
Đó chính là nơi hy vọng duy nhất!
Nhìn thấy tháp Dương Anh cao ngất khuất trong mây, Diệp Lâm Quân nở nụ cười: “Đỗ Thiên Nhất cho dù mày lên trời hay xuống đất, tao cũng sẽ giết mày!”
Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương đi vào trong tháp Dương Anh.
Tháp Dương Anh cao hơn hai trăm mét và có hơn hai trăm tầng, Đỗ Thiên Nhất cũng đã sắp xếp hết.
Ông ta cũng đã bố trí vô số cao thủ đang chờ đợi.
Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương đánh từng tầng từng tầng mà đi lên!
Hơn hai trăm tầng đối với bọn họ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Bá đạo có một không hai!
Thần cản giết thần, phật cản giết phật!
Đá chính là Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương!
Lúc Đỗ Thiên Nhất đang đứng trên trên tầng cao nhất của tháp Dương Anh vẫn chú ý đến thông tin ở bên dưới.
“Gì cơ? Diệp Lâm Quân đã đánh xong mười vạn người mà đi vào tháp Dương Anh rồi, đang đánh lên đây sao?”
Vẻ mặt Đỗ Thiên Nhất đầy sự sợ hãi.
“Tên đó có bị thương không?”
Đỗ Thiên Nhất vội vàng hỏi.
“Cả người đều là máu, nếu như đã đến được chỗ này, chắc cũng đã sức cùng lực kiệt rồi!”
Thuộc hạ báo cáo.
“Ha ha ha, thực sự là mạnh đấy! Nhưng chúng ta lại càng mạnh hơn!”
Đỗ Thiên Nhất cười.
Khuôn mặt Quỷ Kiếm lạnh lùng.
Không thèm quan tâm.
Một đao liền giết chết.
Ông ta đã đánh thì Diệp Lâm Quân tuyệt đối không nhìn thấy được đao của ông ta.
Rất nhanh hơn hai trăm tầng đã bị hai người Diệp Lâm Quân đánh xong.
Tầng nào trong hai trăm tầng cũng tràn đầy tiếng người đang kêu rên: Hơn nữa bọn họ đều là cường giả cấp thần…
Căn bản không thể ngăn được..