Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1659: 1659: Chương 1657





Ngay cả Quỷ Kiếm cũng nảy sinh hứng thú với Diệp Lâm Quân.

 
Vốn dĩ nói, thời gian làm bậc thầy càng dài sẽ càng trở nên mạnh hơn.

 
Vậy mà một người trẻ tuổi như vậy lại có thể đánh bại được bậc thầy cấp cường giả suốt hai mươi năm!
 
Thảo nào năm năm trước, lại có thể gậy nên nỗi sỉ nhục cho Đảo Đông Ca như vậy!
 
“Nhưng mà võ sĩ Đảo Đông Ca của hiện tại đã không giống như năm năm trước nữa rồi, có thể tùy ý cho mày đi đến tự nhiên như vậy à? Còn nữa, có tiền bối Quỷ Kiếm ở đây, muốn giết tao?
 
Khó hơn lên trời!”
 
Đỗ Thiên Nhất bày ra bộ dạng tự tin.

 
Theo ông ta thấy, Diệp Lâm Quân chắc chắn sẽ bị giữ lại Đảo Đông Ca.

 
“Đúng vậy, không sai! Đứng trước mặt mày chính là bậc thầy cấp cường giả đã gần trăm năm rồi đấy!”
 
“Mày làm sao mà thắng được?”
 
Tuổi của Xuyên Kỳ Trảm Đạo còn lớn hơn cả lão tổ của nhà họ Diệp.


 
Ông ta đã đứng ở hàng tông sư đã gần trăm năm rồi.

 
Đó là một loại sức mạnh không thể nào tưởng tượng được!
 
Loại cường giả cấp bậc tông sư hai mươi năm như Phó Thần Minh, ông ta chỉ xem như là một con muỗi!
 
Chủ yếu là đám lão này vẫn luôn lánh đời không xuất hiện.

 
“Ha Ha, vậy cũng giết mày!”
 
Nhìn ra được lòng quyết tâm của Diệp Lâm Quân.

 
Đỗ Thiên Nhất nói: ‘Mày muốn giết tao đúng không? Tao ở chỗ cao nhất ở tháp Dương Anh cao nhất chờ mày!”
 
“Hy vọng mày có thể sống được bước lên được đỉnh, đừng làm cho tao thất vọng.


 
Đỗ Thiên Nhất cười sằng sặc nói.

 
Nói xong, ông ta cùng vài người rời khỏi phủ quân sư.


 
“Muốn chạy? Gó chắc không?!
 
“Rầm!”
 
Diệp Lâm Quân vừa muốn ngăn cản, mấy nghìn người cao thủ đã đứng dậy ngăn trước mặt.

 
“Muốn giết đại quân sư, thì phải bước qua xác bọn tao trước!”
 
“Đúng vậy, bọn tao chết rồi mày mới được phép tìm quân sư!”
 
Vẻ mặt đám võ sĩ này tràn đầy sự không sợ chết.

 
Rất nhanh, Đỗ Thiên Nhất và Quỷ Kiếm bọn họ đã đi vào trong nơi cao nhất của tháp Châu Đông Phương.

 
Cao tầm sáu trăm mét “Hừ hừ hừ…
 
Bên tai toàn là tiếng rít.

 
Sức mạnh như đao, giống như những lưỡi đao, xẹt qua hai bên má, đao đớn vô cùng.

 
“Tại sao không giải quyết anh ta ở phủ quân sư luôn? Tại sao phải là ở chỗ này?”
 
Xuyên Kỳ Trảm Đạo khó hiểu mà hỏi.

 
“Thứ nhất, việc đánh bại anh ta trên đỉnh cao nhất của tháp Dương Anh sẽ mang tính biểu tượng cao hơn! Thắng lợi tại nơi cao nhất, đại biểu cho sự vùng dậy của võ đạo Đảo Đông Ca của chúng tai”
 
“Thứ hai, anh ta quyết tâm giết tôi, hiểu rõ được tôi ở đây, cho dù thế nào đi nữa anh ta đều sẽ đánh đến, tôi ở đây để nhiễu loạn tâm của anh tai”