“Mọi người đều nghe rồi đấy, chính hắn kêu tôi đánh hắn Ngay khi giọng nói của Diệp Quân Lâm rơi xuống, anh tức thì đá vào chân trái của Long Cuồng Đồ.
“Răng rắc!”
Chỉ nghe tiếng xương nứt ra, Long Cuồng Đồ thịch một tiếng quỳ xuống trước mặt Diệp Quân Lâm.
‘Bụp!”
“Răng rắc!”
Diệp Quân Lâm lại tung một cú đá vào chân “Răng rắc!”
Hai cú đá liên tiếp phế bỏ hai cánh tay của Long Cuồng Đồ.
Tiếng hét của Long Cuồng Đồ thảm thiết như tiếng heo bị chọc tiết vang vọng trong đại sảnh.
Hắn bị tàn phế rồi!
Tay chân đều bị đánh gấy hết!
Tàn nhãn!
Quá tàn tâm!
Mọi người nhìn Diệp Quân Lâm với vẻ khó tin.
Điên à?
Ngay cả Long Cuồng Độ cũng dám phế?
Lần này Diệp Quân Lâm thực sự gây ra đại họa!
Một đại họa không ai cứu được!
“Anh Long…
Tất cả mọi người đều lao lên.
“Diệp Quân Lâm, anh điên rồi sao? Ai anh cũng dám động vào? Đây là cậu cả của gia tộc quyền thế thứ hai Kinh Thành đấy!”
Cao Khánh Dư hét lên.
“Anh đã gây ra một tai họa khủng khiếp! Nếu hôm nay anh vẫn toàn mạng thì tôi sẽ mang họ anh!”
“Diệp Quân Lâm anh đừng hòng đi, hôm nay anh xác định chỉ còn đường chết!”
Mọi người cũng quát lớn.
Tất cả bắt đầu liên lạc với người nhà mình, mời những bậc cha chú lớn tuổi ra mặt.
Rốt cuộc sự tình cũng bung bét rồi.
Nếu nhă họ Long có trách tội thì mọi người cũng phải chịu trách nhiệm.
Nhất thời, mười sáu dòng tộc Hoàng gia và ba mươi hai vương tộc ở Kinh Thành đều kinh ngạc.
Các chủ họ của tất cả các gia tộc lớn lẫn các cao thủ đều lũ lượt đến sơn trang Hoàng Triều.
Gần như chỉ trong một khoảnh khắc, toàn bộ Kinh Thành đã hoàn toàn lộn xộn.
Dù sao người bị đánh tàn phế cũng chính là cậu ấm của dòng họ quyền thế thứ hai Kinh Thành.
Tính chất hoàn toàn khác.
“Diệp Quân Lâm, hôm nay anh phải đưa ra lời giải thích về chuyện này!”.