“Xuất phát thôi!” Không chút do dự, Diệp Quân Lâm lập tức hạ lệnh khởi hành.
“Chiến Thần, xin hãy chờ một lát!” Tây Phương lập tức nói.
Những người khác cũng có vẻ do dự muôn nói rồi lại thôi.
“Nói Diệp Quân Lâm không kiên nhẫn hét lên.
“Chiến Thần, ngài cứ rời đi như vậy, không quan tâm đến cô Nguyên sao? Cô ấy sắp sinh con rồi.
Hơn nữa, đây là âm mưu của kẻ địch, họ muốn ngài rời đi! Sau đó bọn chúng sẽ đến bắt bọn họ đi!” Tây Phương lớn tiếng trả lời.
“Đúng, không sai! Ít nhất chúng ta phải để lại một ít người! Để chúng em đến bảo vệ chị dâu, được không?”
Mặc dù Trung Phương là người hiếu chiến, nhưng liên quan vấn đề này, anh ấy đã chọn được bảo vệ Lý Từ Nhiệm.
Diệp Quân Lâm lắc đầu: “Không được! Lệnh tôi nhận được là dẫn tất cả thuộc hạ lên Cảnh Bắc!
Không thể thiếu một người nào!”
“Vậy chị dâu thì sao? Đứa nhỏ thì sao đây? Không phải ngài muốn tận mắt nhìn thầy đứa trẻ sinh ra sao?”
“Đúng, đúng vậy! Lần trước quét sạch Điện Thái Hòa phải mất cả năm! Lần này Điện Thái Hòa mạnh hơn, chúng ta có thể phải mất nhiều thời gian hơn! Ít nhất cũng mất một năm rưỡi!”
“Vào thời khắc quan trọng này, lại phải xa cách trong một năm rưỡi thì thật đáng tiếc!” Họ thực sự không muốn nhìn thấy Lý Từ Nhiệm bị bỏ rơi ở đây trong một năm rưỡi, hon nữa cô ấy còn sắp sinh con.
Điêu này quá tàn nhẫn cho mẹ con Lý Từ Nhiệm! Thêm nữa lân này rời đi, nguy hiểm trùng trùng.
“Hay là chúng ta ở lại?” Phiêu Anh Đoàn, người luôn luôn kiệm lòi, cũng lên tiếng.
“Các người muốn chống lại mệnh lệnh của tôi sao?” Diệp Quân Lâm gâm lên.
“Két két két…
Ngay lúc nghe thấy tiếng hét, thân thể mọi người đều cứng nhắc thẳng tắp, họ không đám nói thêm một lời.
Quân lệnh như sơn, họ không dám trái lệnh.
“Tất cả chú ý, hãy nghe lệnh của tôi, chúng ta lên đường về Cảnh Bắc!”
Diệp Quân Lâm ra lệnh.
Lần này không ai dám có ý kiến phản đối, tất cả họ đều lên xe, sẵn sàng lên đường.
Diệp Quân Lâm-không đi gặp mẹ con Lý Từ Nhiệm, anh cũng không thu xếp gì.
Anh lập tức lên xe.
Anh ra đi không chút luyến tiếc nào.
Đi về cực Bắc Cảnh Bắc.
Bởi vì đây là lệnh khẩn cấp!
Diệp Quân Lâm biết rõ hơn bất kì ai Điện Thái Hòa đáng sợ đến mức nào.
Anh đi muộn một chút thôi cũng sẽ dẫn đến những tổn hại to lớn.
Vì vậy anh không thể chậm một giây, một khắc cũng không dám trì hoãn..