Hôn lễ sắp bắt đầu.
Mà ở phía bên kia của Giang Bắc.
Diệp Thần cũng đi ra ngoài.
“Theo như Chương trình, hôn lễ đã gần đến giờ bắt đầu, là thời điểm tốt để đào lại quá khứ đây” Diệp Thần nở nụ cười.
“Vâng, cậu Thân” Cấp dưới của ông ta đáp.
“Tất cả quà tặng đã sẵn sàng chưa?” Diệp Trấn hỏi.
“Tất cả đã hoàn thành!”
Khóe miệng Diệp Thần lộ ra một vòng cung kỳ lạ: “Diệp Quân Lâm, tôi nghĩ cậu nhất định sẽ thích món quà mà tôi chuẩn bị cho cậu.
Hahahaha..”
“Tân hôn hạnh phúc!” Diệp Thần tự phụ cười lớn.
Lúc này Diệp Thần nhận được một cuộc gọi từ Diệp Minh Thiên.
“Con à, ba nghe nói hôm nay là đám cưới của hắn ta?”
Diệp Minh Thiên hỏi.
“Vâng, con sắp đi đến đó dự hôn lễ”
Diệp Thần trả lời.
Yên lặng một hồi, Diệp Minh Thiên nói: “Nếu giải quyết trong hòa bình được thì càng tốt, không nên làm loạn gây chết người, nếu hắn chịu thua van xin nhà họ Diệp ta, con có thể tha cho hắn!
Dù sao cũng có nhiều người biết đến sự tôn tại của hắn, nếu hấp tấp giết người thì đối với nhà họ Diệp cũng không tốt lắm”
“Ba đừng lo.
Con sẽ chuẩn bị một món quà tuyệt vời cho đứa con hoang này.
Con sẽ để nó quỳ dưới chân con mà đau khổ vùng vẫy.
Nếu nó muốn cầu xin tha thứ thì cũng không đễ như vậy đâu.
.
truyện tiên hiệp hay
Con muốn hắn ta phải trả giá thật đau đớn cho những gì hẳn ta đã làm”
Diệp Thần lạnh lùng nói.
“Thôi, con tự lo đi! Ba chủ yếu là sợ chuyện này gây ảnh hưởng không tốt.
Về phần tên đó, ba cũng không quan tâm, con muốn xử lý như thế nào thì tùy con.”
Diệp Minh Thiên cúp sau khi nói xong thì cúp máy.
Trong đám cưới lần này, những người thân và bạn bè của Lý Từ Nhiệm không có nhiều thay đổi.
Nhưng bên phía Diệp Quân Lâm lại có thêm rất nhiều người.
Rất rất nhiều người.
Mẹ, em gái và rất nhiều người anh em..