Quan Liễu Yên chưa liên lạc với bên đại diện truyên thông, cô bắt đầu nóng ruột.
Diệp Hiệu lại càng luống cuống hơn.
“Mọi người bị anh ta tìm thấy rồi sao?”
“Khả năng này không cao.
Tôi đã giấu bọn họ đi hết rồi, với năng lực của tập đoàn Minh Cường cũng không tìm được!” Diệp Hiệu nói.
“Người của chúng tôi vừa gửi tin đến, Vương Tấn Nghĩa cũng không thấy đâu, rõ ràng là đã bị nhốt ở tập đoàn Minh Cường rồi!” Quan Liễu Yên nói.
“Mau nhìn kìa, các phương tiện truyên thông đồng thời đưa tin kìa!”
Trợ lý đột nhiên hô to.
Mọi người nhìn thấy thông báo trên màn hình.
“Sự thật của vụ Lý Từ Nhiệm: Hãy trả lại công bằng cho cô ấy!”
Nhấp vào, là sự thật của toàn bộ sự việc.
Truyền thông công khai chân tướng, giải thích cho Lý Từ Nhiệm.
Đám Vương Tấn Nghĩa, Hàn Dĩnh đã thừa nhận chuyện họ chửi bới Lý Từ Nhiệm…
Sự thật sáng tỏi Lý Từ Nhiệm đã được giải oan hoàn toàn.
Trả lại công bằng cho cô.
Lý Từ Nhiệm thở phào nhẹ nhõm.
Hai nhà Đoàn Trịnh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi truyền thông giải thích, hình tượng của cô được phục hồi.
Nhưng cô không mang thai giả, là con của Diệp Quân Lâm.
Hơn nữa không lâu sau, cô sẽ kết hôn cùng anh.
Tin này cũng bị truyền thông công bố rõ ràng, truyên khắp các mạng xã hội.
Đối với Lý Từ Nhiệm lại là chuyện tốt.
Một là, công ty mở rộng tâm ảnh hưởng.
Hai là, không ai có thể can thiệp vào cuộc hôn nhân này của cô và Diệp Quân Lâm.
Người vui có, người buồn cũng có.
Nhóm đối thủ của Lý Từ Nhiệm buồn chán.
Cô bị kéo xuống tận vực sâu ngàn trước, vậy mà cũng có thể kéo lên được! Thật không dám tin!
Buồn nhất phải nói đến Quan Liễu Yên và Diệp Hiệu.
“Diệp Quân Lâm có khả năng lớn vậy sao? Muốn gì được nấy sao? Sao có thể tìm được bọn họ chứ, không phải tin tức đều đã bị chặn hết rồi sao?!”
Diệp Hiệu thất kinh nói.
“Chúng ta xem nhẹ anh ta rôi, anh ta thật sự có năng lực làm vậy!”
“Làm gì tiếp bây giò? Diệp Quân Lâm chắc hẳn đã đoán ra là chúng ta rồi, có lẽ sẽ đến tìm chúng ta báo thù.”.