Bọn họ đã phong tỏa kín tất cả những con đường mà tập đoàn Minh Vương có thể đi đến hiện trường hôm đấu thầu hôm nay, đã có thể cam đoan rằng bọn họ không thể đi đến nơi này.
Nhưng nghìn lần cũng không nghĩ tới bọn họ vậy mà còn có thể từ trên trời đến… “Âm ầm..”
Chiếc máy bay trực thăng tư nhân xoay thành vòng tròn rồi hạ cánh xuống, sóng do cánh quạt của máy bay chế tạo kia đã quét ngang qua toàn trường.
Diệp Hiệu, Quan Liễu Yên cùng những người khác bị gió thổi làm cho trên mặt bọn họ giò đầy bụi đất.
Mọi người cũng nhao nhao bị sóng gió đánh buộc phải bức lui, và lần lượt trốn tránh.
Nhất là Diệp Hiệu, người được coi là có đanh xưng dòng máu cao quy, nhưng mà so sánh với bất người nào khác ông ta đêu chạy nhanh hon, thâm chí còn lộn nhào.
Nếu mà chạy chậm một chút, ngay cả mạng cũng không muốn có sao..
Từ trên trời xuống đây, điều này thì bọn họ làm sao cũng không có nghĩ tới.
Bọn họ có thể phong tỏa kín được mỗi con đường trên bộ.
Chính là không nghĩ tới tập đoàn Minh Vương cũng có máy bay trực thăng tư nhân, sẽ từ trên trời đến đây.
Vài khung máy bay tư nhân dừng ở trước hội trường, Diệp Quân Lâm cùng Nam Phương từ trên máy bay đi xuống.
“Chính là anh ta…
Diệp Quân Lâm…”
Quan Liễu Yên kinh ngạc nói.
“Anh ta chính là Diệp Quân Lâm sao? Cậu chủ Diệp Thần cũng đã nói cho tôi biết, anh ta như vậy nhưng mới thật sự là ông chủ sau lưng của tập đoàn Minh Vương”
Diệp Hiệu giải thích nói.
Trên mặt của Quan Liễu Yên tràn đầy kinh ngạc.
“Nhưng mà cậu chủ Diệp Thần cũng đã nói rõ, anh ta vẫn như cũ không đáng giá được chúng ta nhắc tới, cậu chủ bảo chúng ta nhanh chóng đem chiếm đoạt lấy tập đoàn Minh Vương!
Diệp Hiệu cười lạnh nói.
“Nhưng vậy cũng được, tôi mới có hứng thú hơn: Quan Liễu Yên oán độc, ánh mắt có chút tần nhãn âm u, nhìn chằm chăm vào người Diệp Quân Lâm.
Sau khi xuống máy bay, Diệp Quân Lâm nhìn thoáng qua khung thời gian cười nói: “ Rất vừa vặn!”
Sắc mặt của Phạm Nhất Bần có chút khó coi.
Anh ta chính là người phụ trách riêng làm hạng mục đấu thầu này, vì vậy nên anh ta càng có khuynh hướng thiên vị tập đoàn Minh Thiên nhận được dự án hạng mục này.
.
Truyện Xuyên Không
Bởi vì đám người của tập đoàn Minh Thiên này là người mà anh ta không thể trêu chọc vào.
Lúc này tập đoàn Minh Vương tới đây, vấn đề này sẽ không thể nào dễ dàng giải quyết.
“Người cũng đã đến đông đủ rồi, các vị, mời đi vào bên trong!”
Phạm Nhất Bân đi ở phía đăng trước dẫn đường.
Diệp Hiệu cùng với Quan Liễu Yên và mấy người khác cố ý đi vào bên cạnh Diệp Quân Lâm.
“Tôi khuyên cậu vẫn nên từ bở đi! Tranh đấu với chúng ta cũng sẽ không có kết cục tốt đâu!
Cậu căn bản vẫn không rõ ràng thực lực cùng bối cảnh của tập đoàn Minh Thiên!
Diệp Hiệu cười lạnh nói.
Quan Liễu Yên cũng phụ họa ở phía sau nói: “Mới lại cũng rất nhanh nữa thôi thì tập đoàn Minh Vương đều nằm trong tay của chúng ta, anh cùng chúng tôi tranh đoạt những thứ như thế này để làm gì?”
Nhưng mà khi cô ta nhìn thấy dáng vẻ chẳng thèm ngó ngàng gì của Diệp Quân Lâm, Quan Liêu Yên lập tức đè nén tức giận nói: “Anh cũng nên sớm một chút từ bỏ, đối với anh điều này cũng có chỗ tốt! Anh chính là ông chủ của tập đoàn Minh Vương điều này hoàn toàn chính xác là rất lợi hại, nhưng cũng đừng tưởng rằng anh là vô địch.
Tại vì ở trong mắt của nhưng nhân tâm lớn tầm cỡ,thì anh cũng chỉ giống như là loài sâu kiến bình thường khác! Thế giới này so với anh tưởng tượng còn lớn hơn rất nhiều lần Diệp Hiệu cũng phụ họa nói:” Nghe nói cậu xem thường nhà họ Diệp sao? Ha ha, cậu quả thức vẫn quá ngây thơ, một góc của băng sơn nhà họ Diệp đều có thể khiến cho cậu không cách nào tưởng tượng được!Tên ranh con, cậu cũng nên nhận rõ thực tế, cũng đừng muốn làm ch ngồi đáy giếng mãi”
Diệp Quân Lâm cười cười, một mặt thì miệt thị quan sát Quan Liễu Yên cùng Diệp Hiệu.
Thời điểm anh đi vào cửa của hội trường, Diệp Quân Lâm đột nhiên nói: “Được rồi mấy người các người cũng dừng lại ngay ở chỗ này đi!
Không cần tiến vào bên trong làm gì!”
“Cái gì cơ?”.