“Tổng giám đốc Diệp, phó tổng giám đóc Quan, sự việc của Lý Từ Nhiệm cùng với Phùng Bảo Hân bên kia đều đã được làm tốt rồi!
“Bọn họ sẽ không có cách nào để tới tham gia buổi lễ đấu thầu này được”
Lúc này có một trợ lý nhỏ chạy tớiđây để báo cáo tình hình.
Diệp Hiệu cùng với Quan Liễu Yên theo sau là mấy người khác trên mặt của bọn họ đều lộ ra nụ cười như ý nguyện.
Chẳng qua cũng chỉ là một cái tập đoàn Minh Cường mà cũng muốn đấu với bọn họ?
Quả thực chính là tại vì bọn họ đã đi mơ mộng ngu ngốc.
“Được rồi,cậu đã phủi sạch dấu vết đi chưa?”
Quan Liễu Yên hỏi.
“ Chị cứ yên tâm đi, mọi chuyện đều đã được xử lý hết sức sạch sẽ, tôi xin cam đoan sẽ không để lại bất kỳ dấu vết nào có quan hệ nào cùng với tập đoàn Minh Thiên!
“Ngoại trừ chúng ta ra thì đã phong tỏa kín tất cả mọi đường, những người khác của tập đoàn Minh Cường nghĩ muốn đi đến cũng không thể nào có khả năng!.
ngôn tình ngược
Người trợ lý đứng một bên cười hắc hắc nói.
Quan Liễu Yên một mặt vẫn tràn đầy cao ngạo nói: “Ngược lại thì tôi thật ra vẫn hi vọng rằng người của tập đoànMinh Cường vẫn có thể đến được đây, nếu như được dạng như thế này thì chúng ta mới thể không tịch mịch được, nhưng mà cũng thật sự là đáng tiếc a, tập đoàn Minh Cường cũng quá không có bản lĩnh đi, đến cùng thì vẫn không thể tới đây được, còn nói thế nào đến viếc cùng chúng ta tranh đoạt hạng mục đây?”
Diệp Hiệu cũng cười cười nói: “Không sai, tập đoàn Minh Cường này cũng quá yếu ớ rồi.
Sớm muộn gì thì cũng phải bị công ty của chúng ta thu mua lại thôi!
Lúc này một người phụ trách hạng mục đấu thầu Phạm Nhất Bân đang đi ra bên ngoài này.
“Tổng giám đốc Diệp, Tổng giám đốc Quan sẽ đến đây ngay lập tức, chúng ta cũng nên đi vào đó trước thôi?”
Diệp Hiệu cười ha ha đáp lại: “Tôi đây cũng không phải là đang ngồi chờ tập đoàn Minh Cường đó hay sao?”
“Tổng giám đốc Diệp, thực sự cũng không dám giấu giếm gì ông, tập đoàn Minh Cương này giữa đường đã không may gặp không ít khó khăn, đã không thể tham gia được hội đấu thầu ngày hôm nay.Xin mời ông nhanh chóng đi vào bên trong”
Phạm Nhất Bân đi ở phía trước dẫn đường.
“Âm ầm..”
Ngay tại lúc này, trên không trung đột nhiên truyền đến một âm thanh của trận nổ thật to, âm thanh đó giống như sét đánh ngang trời.
“Mau nhìn trên bầu trời đi, mau nhìn lên đi!!”
Có người kinh ngạc hô lên câu..
“Ong ong ong…” Không trung tạo ra động tĩnh càng lúc càng lón, âm thanh giống như tiếng sấm sét.
Tất cả mọi người ở đây đều ngẩng đầu hướng lên trên không trung nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy vài khung máy bay trực thăng tư nhân đang xoay quanh ở giữa không trung.
Sau khi thấy bên trên của máy bay tư nhân phun dòng chữ sau, thì tất cả mọi người ở đây đều sững sờ.
“Tập đoàn Minh Cường???”
Mọi người đều sững sò, ngây ngẩn cả người.
Bởi vì trên máy bay trực thăng đều là dòng chữ tập đoàn Minh Cường, không phải đây chính là đại biểu cho tập đoàn Minh Cường hay sao? Sau khi Diệp Hiệu cùng với Quan Liễu Yên liếc nhìn nhau, trong lòng cả hai người đều rất là kinh hãi..