Những người khác thậm chí cũng không hiểu nổi: “Ông Vân, chúng ta sợ cái gì chứ? Chỉ là một nghìn người, chúng tôi cũng không để vào mắt!”
“Đúng vậy, tôi cũng không để bọn họ vào mắt.
Nhưng nếu như liêu mạng, chúng ta sẽ chỉ lưỡng bại câu thương, cả hai bên cùng bị thương vong mà thôi.
Dù sao chúng ta cũng chi có mấy chục người, thế nhưng bọn họ lại là toàn bộ người Hải Phòng.”
“Hon nữa gây ra động tĩnh lớn như vậy, rất dễ dàng truyên đi tin tức.”
Ông Vân phân tích nói.
“Đúng vậy! Bọn họ muốn ép cho chuyện này bị truyên ra, khiến cho toàn bộ Việt Nam đều biết đến!”
“Nhưng chúng ta cứ như vậy chịu đựng sao?”
Ông Vân giận đữ nói: “Không nhẫn nhịn thì còn biện pháp gì sao? Muốn xông lên chém giết sao?
Có khả năng đó sao?”
“Đi về trước, cân phải bàn bạc kỹ hơn!”
Lần này, có thể nói là nhà họ Diệp đã thất bại thảm hại.
Lúc đầu nghĩ có thể lập tức giết chết hai người bọn họ, kết quả lại bị một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng cứng rằn muốn bảo vệ.
Điều này có gì đó kì lại Năm đó một mình Diệp Văn Tùng cũng có thể trấn áp Hải Phòng, mà hôm nay đám người đó lại dám phát điên đứng lên, ở trong đó tuyệt đối có điều gì đó mờ ám.
Một bên khác, đoàn xe nhà họ Chí đã đi đến nhà chính của nhà họ Chí.
Chí Oánh vẫn luôn lâm vào sự nghỉ ngờ, Vì sao toàn bộ người của một trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng đều đến để bảo vệ bà?
Còn dám đối đầu với nhà họ Diệp?
Bà không kịp suy nghĩ nhiều thì đã đến nhà thờ tổ của nhà họ Chí.
Chí Đông Phương đã không kịp chờ đợi muốn khôi phục thân phận cho bà, một lần nữa viết tên của bà ở trên gia phả.
Nhưng dựa theo quy định của dòng họ nhà họ Chí, nhất định phải có một quy trình phức tạp.
Chí Đông Phương nhịn không được nhìn về phía Diệp Quân Lâm.
Diệp Quân Lâm sờ đầu của Chí Nam Yên, nói: “Tất cả mọi thứ làm đơn giản đi!”
Chí Nam Yên cũng phụ họa nói: “Đúng vậy, làm tất cả mọi thứ đơn giản đi Sau khi nghe được mệnh lệnh của Diệp Quân Lâm và của chủ nhà họ Chí, Chí Đông Phương quyết định làm đơn giản mọi thứ.
Trước khi khôi phục thân phận, Chí Oánh đột nhiên gọi Chí Đông Phương lại.
Tất cả mọi người đều vô cùng mờ mịt nhìn bà ta.
“Ba, ba nhất định phải khôi phục thân phận của con sao, khôi phục lại gia phả sao?”
Chí Oánh hỏi.
“Đúng vậy, không sail”
Chí Đông Phương gật gật đầu.
“Thế nhưng nhà họ Diệp cũng không đồng ý, ba khôi phục thân phận cho con, chính là đang đối kháng với nhà họ Diệp! Nhà họ Diệp chắc chắn sẽ trách tội xuống, ba không sợ sao? Nhà họ Chí không sợ sao?”
Chí Oánh hỏi..