“Chuyện này con không thể làm chủ được đâu, trừ khi con đoạn tuyêt quan hệ với bố mẹ con, đoạn tuyệt quan hệ với tất cả chúng ta” Ngô Thị Lan nói thẳng.
Lý Từ Nhiệm chỉ có thể tức giận nhìn bọn họ lại không thể làm bất cứ điều gì.
Có điều chuyện này cô tuyệt đối không đồng ý.
Thậm chí Ngô Thị Lan còn cười nói: “Diệp Quân Lâm ơi là Diệp Quân Lâm, chúng tôi còn đang buồn phiền về chuyện phải làm thế nào để ngăn cản cậu cùng với Từ Nhiệm ở bên nhau.
Không ngờ răng cậu lại đón mẹ cậu về, thế này không phải là đang tạo cơ hội cho chúng tôi sao?”
Lý Từ Nhiệm hung dữ nhìn bà ta, rôi quay trở về phòng của cô.
Trừng trị Diệp Quân Lâm và mẹ của anh, nhà họ Trịnh đắc ý không thôi.
Nhưng bọn họ đâu thể biết rằng, đêm nay, Kim Lăng sẽ xảy ra một chuyện vô cùng lớn.
Hôm qua, hễ là cửa hàng nào mà đã từ chối Chí Oánh, bất kể ngành nghề nào, đều nhận được những hình phạt và cảnh cáo nghiêm khắc từ các bộ phận liên quan.
Một số cửa hàng thậm chí đã phải đóng cửa để chấn chỉnh.
Lý do rất đơn giản – từ chối quyên lợi của người tiêu dùng, một số thậm chí còn xúc phạm, xô đẩy và đánh đập người tiêu dùng.
Điều là điêu mà tất cả mọi người không thể ngờ tới được.
Càng là điều mà nhà họ Trịnh không thể nào ngò tới được.
Trương Văn Thao ngay lập tức liên hệ với một số người có trách nhiệm.
Câu trả lời được đưa ra rất đơn giản – ngày hôm qua có người đã quay lại toàn bộ quá trình cửa hàng từ chối người tiêu dùng và người ta đã báo cáo điều đó.
Điều này khiến cho Trương Văn Thao và trên dưới nhà họ Trịnh tức giận không thôi.
.
Tiên Hiệp Hay
Vốn đĩ là một chuyện đang tốt đẹp, làm thế nào sẽ khiến cho người ta đi báo cáo được cơ chứ? Tất nhiên, bọn họ đến chết cũng không thể nghĩ được chuyện này lại liên quan đến Diệp Quân Lâm.
Thậm chí càng sẽ không nghĩ ra được mọi thứ đều do Diệp Quân Lâm sắp đặt.
Chỉ có thể cảm khái một tiếng vận khí của Diệp Quân Lâm quá tốt đi thôi.
Điều này đã xảy ra nhiều lần, bọn họ cho rằng Diệp Quân Lâm thật may mắn.
Buổi sáng.
Diệp Quân Lâm cười với Chí Oánh nói: “Mẹ, để con đưa mẹ đến một nơi” Chí Oánh mặc dù cảm thấy rất khó hiểu nhưng bà vẫn đi theo phía sau.
Hóa ra là chợ rau hôm qua.
“Dì à, dì đã đến rồi? Mau mau, cháu sẽ chọn cho đì một bó rau tươi nhất!”
“Dì nhanh qua đây, cháu bán cho đì miếng thịt ngon nhất nhé, còn tặng dì thêm một chút đồ nữa!”
“Dì à, cuối cùng dì cũng, đến rồi, cháu đã sớm chuẩn bị cho đì một ít đặc sản miền núi rồi đây, dì đem về bôi bổ thân thể nhé!” Mấy quầy hàng, cửa hàng hôm qua từ chối bà, hôm nay giống như biến thành một người khác vậy.
Không chi bán đồ cho bà, mà còn tặng đồ cho bà nữa.
Sau đó, Diệp Quân Lâm còn đưa Chí Oánh đến vài cửa hàng.
Khiến cho Chí Oánh vui mừng khôn xiết, đều nguyện ý bán đồ cho bà..
Đi vào trong hiệu thuốc ngày hôm qua, chủ tiệm đã quỳ xuống cúi đầu xin lỗi..