Nửa đời người đều bị giam trong một cái lồng.
Nghe lời Lý Từ Nhiệm nhắc, Chí Oánh đột nhiên nói: ‘Không được, mẹ vẫn chưa thể rời khỏi Trường Giang được!”
“Chỉ cần mẹ bước ra khỏi Trấn Giang, mọi chuyện coi như xong!”
“A? Mẹ làm sao vậy ạ?”
Vẻ mặt Lý Từ Nhiệm như không thể hiểu nổi.
“Nếu như mẹ bước ra khỏi tỉnh Kim Lăng… có thể nói mẹ đã không làm được lời mình đã thề!
Nhất định người nhà họ Diệp sẽ giết chết Diệp Quân Lâm mất! Không ai rõ về thế lực của nhà họ Diệp ở Kinh Thành hơn mẹ!”
“Từ Nhiệm à, có thể con không biết.
Năm đó nhà họ Diệp chỉ cử một người làm thôi mà đã làm chấn động toàn đất nước, mọi tin tức về mẹ biến mất sau một đêm, bao nhiêu người biết mẹ cũng phải ngậm miệng lại không dám đề cập tới nữa.
“Đây chỉ là một người làm ở nhà họ Diệp nơi Kinh Thành, chỉ một người thôi đã khiến cả nước phải khiếp sợ! Chứ đừng nói tới toàn bộ nhà họ Diệp ở Kinh Thành!”
“Rít”
Nghe Chí Oánh nói xong, Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu không kiềm được mà hít sâu một hơi.
Chút kiến thức ít ỏi về thế lực của gia tộc đứng đầu Việt Nam này có hơi khủng bố.
Chỉ một người làm thôi mà đã ép cả Việt Nam không ngóc đầu lên nổi…
Nhà họ Diệp này thật đáng sợi “Ở trong mắt nhà họ Diệp, Vương Trường Giang còn không có tư cách làm một con chó!”
“Vậy cho nên mẹ không thể rời khỏi Kim Lăng, vì tính mạng của Quân Lâm, mẹ nhất định không thể rời khỏi Kim Lăng nửa bước!”
Chí Oánh nhanh chóng xuống xe.
“Mẹ, không được! Con hiểu Quân Lâm, với tính cách của anh ấy, nếu đã tìm được mẹ rồi chắc chắn anh ấy sẽ không bao giờ để mẹ rời đi lần nữa đâu! Dù cho anh có phải đối đầu với nhà họ Diệp, dù cho anh có chết! Tuyệt đối anh sẽ không để mẹ đi!”
Lý Từ Nhiệm ngay lập tức ngăn cản Chí Oánh lại.
Chí Oánh bất đắc dĩ nói với cô: “Như vậy sẽ liên lụy đến con và Quân Lâm, không cần phải như vậy.
Dù sao chúng ta cũng không đấu lại nhà họ Diệp đâu.”
Ánh mắt Lý Từ Nhiệm tràn đầy vẻ kiên định: ‘Không liên lụy gì cả, từ khi quyết định gọi Diệp Quân Lâm một tiếng chồng, con đã thề, sẽ ở bên anh đồng cam cộng khổ, nếu như có thể đồng sinh cộng tử thì càng tốt! Dù có chuyện gì xảy ra, con cũng sẽ cùng anh gánh vác!”
“Con gái ngoan! Quân Lâm chọn con là rất đúng! Đây là phúc của nó!”
Chí Oánh rất cảm động.
Sau khi đưa Chí Oánh về Kim Lăng, Lý Từ Nhiệm lập tức đưa bà đến tiệm cắt tóc, đến các spa làm đẹp, các trung tâm mua sảm.
Chuẩn bị cho Chí Oánh một vẻ ngoài hoàn mỹ nhất một lượt.
“Mẹ, tiếp theo đây con và Quân Lâm sẽ mời bác sĩ giỏi nhất đến trị liệu cho mẹ! Đảm bảo sẽ loại bỏ mọi gốc rễ căn bệnh của mẹ!”
Lý Từ Nhiệm kéo tay Chí Oánh.
Khi cả ba chuẩn bị vào tiệm cắt tóc thì bất ngờ gặp một chiếc ô tô chẳn trước mặt.
Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thẳng cùng xuống Xe.
“Từ Nhiệm, con đang làm gì vậy?”
Ngô Thị Lan lạnh lùng hỏi..