Lúc này, niềm tin của Chí Đông Phương cuối cùng cũng hoàn toàn sụp đổ.
“PhùI”
Trong ngực ông ta trào lên một trận mùi tanh ngòn ngọt, một ngụm máu trào ra khỏi cổ họng.
Nếu không phải vì sức chịu đựng mạnh mẽ, sợ rằng đã nôn ra ngoài.
Hiện trường im lặng không có một tiếng động.
Thậm chí ngay cả tiếng hít thở cũng đều không có.
“Tí tách, tí tách…
Duy nhất chỉ có âm thanh của tiếng giọt mồ hôi rơi xuống đất.
Người nhà họ Chí, không một ai là không đổ mồ hôi hột.
Tất cả đều mồ hôi nhễ nhại, quần áo sớm đã bị ước đến trong suốt.
Ngay cả Chí Nam Yên, người trước đây đã biết một chút về thân thế của Diệp Quân Lâm, bây giờ cũng hô hấp dồn dập, đổ một thân mồ hôi lạnh.
Vốn dĩ cho rằng chỉ là là chủ nhân của đảng Thái Tử cũng đã đủ lợi hại!
Thật không ngờ đó chỉ là mới bắt đầu!
Ngoại trừ nhà họ Chí, trăm đại gia tộc hào môn ở Hoa Hải đều tôn anh làm chủ nhân!
Chấn động!
Vô cùng chấn động!
Cảnh tượng trước mắt này khiến mọi người trong nhà họ Chí đều không thể tưởng tượng nổi.
Tim của bọn họ đập thình thịch, vang lên không ngừng nghỉ.
Sung huyết cực độ.
Như muốn nổ tung ra bất cứ lúc nào.
Hơi thở gấp gáp, như thể cổ bị dây siết chặt lại, thở không ra hơi.
Đây có phải là kết thúc không?
Không.
Vẫn chưa.
“Nam Hồng Môn, Long Đầu Phó Thiên Long, và Tứ Đại Thiên Vương đến!”
Đúng lúc này, một giọng nói khác từ bên ngoài truyền đến.
“Äm!” Lại là một tia sấm sét giữa tròi quang rơi xuống.
Chí Đông Phương và những người khác dường như đã chịu đả kích rất lón.
Không cân phải nghĩ, Nam Hông Môn và Tứ Đại Thiên Vương cũng chắc chắn là đến tìm Diệp Quân Lâm.
Ngay sau đó.
Long Đâu Phó Thiên Long và Tứ Đại Thiên Vương cùng nhau đi vào, phía sau có sáu tên người hầu to lớn.
Sau khi mười một người đến nơi, trực tiếp đến thằng chỗ Diệp Quân Lâm.
“Phùt’ Tất cả đều quỳ xuống trước mặt Diệp Quân Lâm.
Tất cả đồng thanh hô lên: “Anh Lâm!” Mọi người lại lân nữa bàng hoàng..