“Còn nhớ lúc chúng ta bị Quân phiệt Tang Khôn uy hiếp không? Chính Chiến Thần Côn Luân đã đứng ra giải quyết!” Sau khi nhận được câu trả lòi khẳng định, ông tổ vui mừng hét lên: “Dòng họ Chí của tôi sẽ phát triển thêm! Từ nay, dòng Việt Nam của nhà họ Chí sẽ nghe theo dòng Việt Nam của cháu!”
“phụt!” Tin tức này là một đòn giáng mạnh vào phía Chí Đông Vương.
Nhưng đối với dòng Việt Nam, đó chắc chắn là một tin tuyệt vời.
Mặc dù sự xuất hiện của Diệp Quân Lâm đã làm bẽ mặt dòng Việt Nam, thậm chí còn khiển ông tổ nổi giận.
May mẫn là họ vẫn còn một con át chủ bài là Chiến Thần Côn Luân.
.
Xin hãy đọc truyện tại -- TRЦм trцуeИ.
v N --
Chí Đông Phương suýt nữa đã đứng dậy hoan hô.
Từ nay về sau, tất cả các dòng thuộc họ Chí ở Việt Nam đều sẽ tuân theo lệnh của ông ta.
Ông ta đã có một bản thiết kế lớn trong đầu.
Dùng sức mạnh của toàn bộ dòng Việt Nam của nhà họ Chí để tạo ra một tầng lớp quý tộc bất tử, không chỉ phải đứng đầu Việt Nam, mà còn phải đứng đầu toàn bộ Việt Nam.
“Khi nào thì Chiến Thần Côn Luân đến?”
Ông tổ sốt ruột hỏi.
“Hành trình của người không đến lượt người bình thường như chúng ta biết, nhưng nếu người đã hứa thì nhất định sẽ tới!”
Chí Đông Phương khẳng định.
Lúc này, không ai trong số họ chú ý tới Chí Hồng Doãn đang run bần bật.
Làm sao ông ta có thể ngờ rằng Chiến Thần Côn Luân sẽ tự mình đến đây?
Đến lúc đó danh tính của ông ta không phải sẽ bị lộ sao?
Là cánh tay đắc lực của Chiến Thần Côn Luân, một thiếu tướng, thế mà Chiến Thần Côn Luân lại không quen biết ông ta?
Nếu tình huống như vậy xảy ra thì ông ta còn có mặt mũi được sao?
Càng nghĩ càng sợ, cả người Chí Hồng Doãn run lên.
Ông ta không dám bị doạ đái ra quần đâu.
“Hồng Doãn, sao ông lại run nhiều như vậy?
Đang sợ gì sao?”
Chí Đông Phương ngạc nhiên.
Mắt ông ta loé lên, Tại sao khi nhắc tới Chiến Thần Côn Luân ông ta lại sợ hãi như vậy?
Có chuyện gì vậy?
Ông tổ Chí Khang Dũng cười nói: “Đông Phương, con không hiểu à? Hồng Doãn là cánh tay đắc lực của Chiến Thần Côn Luân, nghe nhắc đến Chiến Thần Côn Luân chắc chắn rất vuil”
Chí Đông Phương đột nhiên nhận ra: “ồ,là vậy sao! Thảo nào.”
Nhưng vào lúc này, một giọng nói khác vang lên: “Không! Ông ta đang sợ hãi!”
“Ông ta sợ rằng sau khi Chiến Thần Côn Luân tới không quen biết ông ta, sau đó thân phận của ông ta sẽ bại lội”.