*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô ta giống với Tân Kiên đều được đích thân cậu Long dạy, tu vi đã mạnh hơn gấp mấy lần, cho nên cô ta tin thực lực của mình bây giờ không thua Đường Tuấn bao nhiêu, hơn nữa còn có Từ Nhật và Vũ Tuyết Hương, trên đời này ngoài cao thủ Thần Hải cảnh ra thì không ai có thể tiếp được một chiêu do ba người cùng nhau đánh ra cả!
Advertisement
Đường Tuấn đối đầu với ba người dùng toàn sức đánh tới nhưng vẫn chỉ nhẹ nhàng cười lạnh.
Ba người Thanh Liên hợp sức đúng là rất mạnh, nếu là lúc anh chưa tiến vào Thần Hải cảnh thì có lẽ trận này sẽ đánh rất gian khổ. Nhưng giờ anh đã tiến vào Thần Hải cảnh, tinh thần gửi gắm vào nguyên khí biển cả cho nên bây giờ thực lực đã tăng gần gấp mười lúc trước! Đừng nói ba người Thanh Liên chưa tiến vào Thần Hải cảnh, cho dù là ba cao thủ Thần Hải cảnh tới đây cũng không đủ để anh giết!
Advertisement
"Cần gì mười chiêu. Nếu các người có thể tiếp một chiêu của tôi thì tôi thua!" Đường Tuấn gằn giọng quát.
Đường Tuấn nói xong, nhẹ nhàng đưa tay lên, đột nhiên trong không khí phát ra tiếng nổ trầm thấp, cuồn cuộn như tiếng sấm, ầm ầm như tiếng trống trời, phút chốc khiến cho luồng chân khí mạnh mẽ của Từ Nhật bị át đi hết. Ở trong mắt mọi người Đường Tuấn biến thành cao lớn vô hạn, dường như sắp biến thành người khổng lồ đứng trên cao nhìn xuống trời đất.
Một chưởng Nguyên Khí Thủ Ấn cỡ vài trượng từ trên trời ập xuống chỗ ba người Từ Nhật!
"Không hay rồi!" Ba người Vũ Quân, Từ Vũ và Cổ Sáng đều hoảng sợ.
Cao thủ Thần Hải cảnh như bọn họ lại cảm nhận được sự nguy hiểm của Nguyên Khí Thủ Ấn kia. Sức mạnh của Đường Tuấn đã vượt ngoài dự đoán của bọn họ, một chưởng này đã đạt tới tiêu chuẩn của võ giả mới tiến vào Thần Hải cảnh, bọn họ phải nghiêm túc đối phó mới được.
"Đừng vội. Có lẽ Đạo Thể dốc hết sức lực đánh ra chiêu này mà thôi, nếu như bọn Từ Nhật có thể hợp sức đỡ được thì rất có ích đối với quá trình tu luyện của chúng, có ba người chúng ta ở đây sẽ không xảy ra chuyện gì đâu." Từ Vũ là người mưu trí, đôi mắt lão lập loè, lão nói với Vũ Quân.
Vũ Quân gật đầu đồng ý.
Nhưng hai người đều âm thầm khởi động chân nguyên toàn thân chuẩn bị ra tay cứu người bất cứ lúc nào.
"Đến hay lắm!" Từ Nhật hét lên một tiếng, anh ta không hề sợ hãi, hai tay định đánh tới Đường Tuấn bỗng chuyển hướng giơ lên trời, giống như một vị bá vương khiêng vạc thời cổ.
"Không biết tự lượng sức." Đường Tuấn nói nhỏ.
Đường Tuấn chỉ tuỳ tiện tung ra kia Nguyên Khí Thủ Ấn này, chỉ dùng ba phần sức lực của anh. Nhưng do bây giờ tinh thần của anh khớp với nguyên khí biển cả cho nên trong chân khí của anh có một phần uy lực của trời đất. Nhưng cho dù chỉ là một phần chân khí thì cũng không phải ba người Từ Nhật có thể cản nổi!
Đùng!
Khi Nguyên Khí Thủ Ấn chạm tới vai và hai tay cứng rắn như sắt thép của Từ Nhật thì anh ta đắc ý mỉm cười, nhưng nụ cười của anh ta bỗng chốc cứng đờ.
Áp lực lớn như núi không thể cản nổi theo Nguyên Khí Thủ Ấn ập xuống, Từ Nhật có ảo giác giống như anh ta đang đối chọi với cả trời đất vậy.