*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đôi mắt Hư Tĩnh Văn híp mắt, tát một phát vào má của Trương Văn Minh rồi nói với giọng lạnh lẽo: “Muốn chết thì tự đi mà tìm. Tôi đánh giá quá thấp sức hấp dẫn của linh quả ra đời lần này đối với các gia tộc võ thuật, không ngờ nhà họ Tôn ở Bắc Ninh, Phái Thần Châm và Chùa Bái Đính cũng tới.”
Advertisement
Đôi mắt như hồ ly của Trần Lệ Lệ lóe lên, cơ thể yếu ớt không xương dựa vào người Hư Tĩnh Văn, nói: “Cậu Hư, bọn họ là ai vậy? Sao tôi chưa từng nghe nói qua.”
Hư Tĩnh Văn nhéo cái mông vểnh của Trần Lệ Lệ một cách thô bạo, như thể muốn phát ti3t cảm giác khó chịu trong lòng. Anh ta híp mắt, đôi mắt đảo qua từng đoàn người rồi giới thiệu: “Đó chính là nhà họ Tôn, một gia tộc võ thuật ở Bắc Ninh. Xét về lai lịch và truyền thừa, nhà họ Tôn không hề thua kém nhà họ Hư chúng tôi. Trong đoàn người nhà họ Tôn, người dẫn đầu là gia chủ nhà họ Tôn, Tôn Vận Kỳ và con của ông ta, Tôn Gia Minh. Võ công của Tôn Vận Kỳ là mạnh nhất hiện nay, ngoại trừ Đạo Thể, người có cùng cảnh giới với ông ta rất hiếm. Chỉ sợ không ai là đối thủ của Tôn Vận Kỳ. Nếu cha tôi dùng hết thực lực, có lẽ còn đọ sức được một hai.”
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Trần Lệ Lệ đã há hốc từ lâu, gần như không nói nên lời. Cô ta vốn nghĩ xuất thân của Hư Tĩnh Văn đã đủ dọa người, không ngờ nhà họ Tôn còn mạnh hơn nhà họ Hư ba phần. Cô ta nhìn về phía trước, nói: “Vậy bảy tám vị hòa thượng kia là ai? Mặt mũi bọn họ trông hiền lành, chắc không phải kẻ ác đâu ha.”
Hư Tĩnh Văn cười lạnh nói: “Bọn họ là hòa thượng của chùa Bái Đính. Tuy họ ăn chay niệm Phật, nhưng cũng có giết người. Nếu tôi đoán không sai thì vị hòa thượng có khuôn mặt tiều tụy dẫn đầu nhóm đó chính là người đứng đầu Giới Luật Đường của chùa Bái Đính, hòa thượng Phù Hưng. Có lời đồn ông ta đã tu luyện Phù Đồ Luyện Thể Quyết, pháp môn rèn luyện cơ thể thứ hai của chùa Bái Đính đến cảnh giới chưa từng có. Một thân công phu khổ luyện đó gần như có thể sánh ngang cao thủ của Cảnh giới Thần Hải. Thời đại bây giờ, e là chỉ có cơ thể của Đạo Thể mới so được với ông ta.”
Trần Lệ Lệ phun ra cái lưỡi hồng gợi cảm, cô ta nhìn về một đám thiếu nữ trẻ tuổi ở phía đội ngũ cuối cùng rồi nhịn không được bật cười: “Hòa thượng tới cũng thôi đi, không ngờ ngay cả mấy đứa con gái tay trói gà không chặt cũng đến. Cậu Hư, lai lịch của những cô gái này chắc không quá mức dọa người nhỉ?”
Hư Tĩnh Văn thay đổi sắc mặt, gật đầu nói: “Nếu nói trong ba đoàn người, đoàn người không nên trêu chọc nhất chính là các cô gái đó. Có thể võ thuật của các cô gái đó yếu hơn hai nhóm người kia, nhưng họ lại đến từ Phái Thần Châm - một nhánh y học cổ truyền từ xa xưa. Dù là giới võ thuật hay là người bình thường ở tại Việt Nam, không biết bao nhiêu người đã nhận sự giúp đỡ của họ, có thể nói là nhất hô bá ứng. Cô gái trẻ tuổi đeo mạng che mặt đằng trước chắc là người thừa kế hiện tại của Phái Thần Châm – Cô Cơ.”
Hư Tĩnh Văn nói tới đây thì trong lòng chợt chùng xuống. Anh ta vốn nghĩ liên hợp với nhà họ Ngô đã tạo thành đội ngũ đủ mạnh để nắm lấy cơ hội đoạt linh dược, đâu ngờ rằng đội hình ba gia tộc đó không kém hơn đội hình bọn họ chút nào, thậm chí còn mạnh hơn. Dù sao phía nhà họ Tôn có Tôn Vận Kỳ, chùa Bái Đính có hòa thượng Phù Hưng. Bọn họ gần như mạnh nhất trong những cao thủ ở Cảnh giới Tông sư.
Lúc này, Đường Tuấn đang đứng ở phía sau đám người Hư Tĩnh Văn. Nghe được Hư Tĩnh Văn kể ra ba phe nhân mã thuộc như nắm trong lòng bàn tay, trên mặt anh xuất hiện một chút ngưng trọng: “Xem ra linh dược được sinh ra lần này chắc chắn không tầm thường. Nếu không đã chẳng có nhiều người đến đây tranh chấp đến cỡ này.”
Anh nhìn Phái Thần Châm ở trong đám người, thấy được khuôn mặt của Cơ Thục Quyên bị miếng vải mỏng che đi, khí tức trên người cô ta có chút lạnh lùng và trong trẻo tựa như tiên nữ ở trên cung trăng giáng trần, làm cho người ta sinh ra sự kinh sợ từ tận đáy lòng. Từ ngày đó, trong lúc Đường Tuấn dùng Ngũ Long châm pháp đã vô tình làm thức tỉnh Thanh Loan chi thể của Cơ Thục Quyên, cô ta lập tức bước vào Cảnh giới Tông Sư. Trong vòng chưa đầy hai tháng, khí tức của cô ta ngày càng lớn mạnh, thậm chí đã đạt tới tầng Cảnh giới Chân Khí trung kỳ và được coi là một cao thủ của thế hệ trẻ.