*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lòng Trình Vân Thiên hơi ngạc nhiên, đệ nhất tông sư Phạm Nam Thiên lại là người nhà họ Phạm ở Hà Nội! Chẳng trách nhà họ Phạm không có lo ngại gì như thế! Nếu như truyền đi, e rằng nhà họ Phạm có thể nhảy lên trở thành một trong những gia thế võ đạo hàng đầu lúc bấy giờ, không có chút thua kém nào với nhà họ Trình!
<
Phạm Nam Thiên lại không hề liếc mắt nhìn đến người nhà họ Phạm một chút nào, ông ta cúi đầu đi về phía trước, tốc độ như chậm nhưng thực ra lại nhanh, gần như đạt đến đạo Gia Súc Địa Thành Thốn thần thông.
Advertisement
“Ông muốn ra tay vì người nhà họ Phạm sao?” Đường Tuấn nhìn Phạm Nam Thiên hỏi.
Khi anh biết được tổng giám đốc tập đoàn Thiên Tinh là Phạm Nam Châu, Đường Tuấn cũng suy đoán rằng Phạm Nam Thiên có quan hệ đến Phạm Nam Châu, lúc này cũng không ngạc nhiên nhiều.
Phạm Nam Thiên vừa gỡ vũ khí sau lưng xuống, vừa lắc đầu, âm thanh lành lạnh, nói: “Sau khi bản thân tu thành tông sư, tôi đã không còn bất kỳ liên quan gì đến toàn bộ thế đời. Cuộc đời của tôi đều dâng hiến hết cho thanh đao trong tay, cùng tôi theo đuổi võ đạo. Trong mắt không thể chấp nhận thêm cái khác.”
Lúc này, mọi người mới thấy rõ vũ khí mà ông ta đem tới kia rõ ràng là một thanh đao. Thân đao hẹp thẳng, sáng đến nổi có thể soi gương, cao khoảng chừng 130-140 cm, khí tức lạnh lẽo đập vào mặt.
“Cậu rất mạnh. Hôm nay tôi tới đây chính là muốn đánh một trận với cậu.” Phạm Nam Thiên cầm đao trên tay, khí tức bỗng nhiên thay đổi, biến thành một vị chinh chiến trên chiến trường, anh hùng dũng sĩ giết người như cắt cỏ!
“Say mê võ nghệ.”
Đường Tuấn nhìn Phạm Nam Thiên, không khỏi hiện ra từ này trong lòng.
Anh đã nghe qua chuyện của Phạm Nam Thiên trong miệng của đám người Trần Thiên Dương, biết rằng ông ta rất chân thành với võ đạo, vì có thể tiến thêm một bước, thậm chí dám khiêu chiến với cao thủ Thần Hải. Nhưng cũng chính là trận chiến kia, ông ta sống sót từ trong tay cao thủ Cảnh Giới Thần Hải, tên tuổi trở thành đệ nhất tông sư, chấn động toàn bộ giới võ đạo.
Mãi cho đến khi tin tức quyền của Đường Tuấn giết Thần Hải truyền ra, vị đệ nhất tông sư này mới mơ hồ có chút lay động.
Đường tuấn có thể nghĩ được mục đích mà ông ta tới đây, chắc là vì muốn đánh bại mình, chứng minh ông ta là tông sư vô địch!
“Chú hai, giết cậu ta. Người này dám đắc tội tới nhà họ Phạm chúng ta, đáng chết!” Phạm Trùng bỗng nhiên kêu lên.
“Ngậm miệng! Nói thêm câu nữa, tôi sẽ giết cậu trước tiên!” Phạm Nam Thiên lạnh lùng nhìn anh ta một cái, ánh mắt sắc bén như đao, khiến cho người ta cảm thấy ông ta không nói đùa chút nào.
Nụ cười đắc ý trên mặt Phạm Trùng đột nhiên cứng đờ, giống như là không tin. Yết hầu anh ta nhấp nhô, muốn nói chuyện, nhưng mà không nói được lời nào.
Trình Vân Thiên đặt vào trong mắt, lắc đầu cười thầm. Người đam mê võ nghệ như Phạm Nam Thiên này, làm sao để ý gì đến gia tộc, Phạm Trùng không tự mình hiểu lấy, lại còn muốn ra lệnh cho ông ta. Cô không nghi ngờ chút nào, chỉ cần Phạm Trùng nói thêm một câu nữa, Phạm Nam Thiên nhất định sẽ giết đứa cháu ruột này của mình trước tiên!
“Nghe nói cậu từng dùng một quyền giết Thần Hải, tôi muốn thỉnh giáo một quyền kia một chút.” Phạm Nam Thiên không để ý, trong mắt chỉ có đối thủ Đường Tuấn này.