*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ba tỷ rưỡi.” Triệu Trường Thông cười lạnh một tiếng, đồ nhà quê chính là đồ nhà quê, số tiền nghĩ ra cũng không cao hơn bao nhiêu.
<
Đường Tuấn lắc đầu.
Advertisement
Sắc mặt Triệu Trường Thông hơi thay đổi, giọng điệu có chút không chắc nói: “35 tỷ?”
Đường Tuấn lắc đầu nói: “350 tỷ!”
Đầu tiên là Triệu Trường Thông sửng sốt, sau đó đập bàn, nói: “350 tỷ! Sao cậu không đi ăn cướp luôn đi.”
Đường Tuấn giễu cợt nói: “Không phải anh vừa mới nói tập đoàn Thiên Tinh có rất nhiều tiền sao? Chỉ là 350 tỷ thôi mà, đối với các người mà nói thì có đáng là gì.”
Sắc mặt Triệu Trường Thông lập tức tái nhợt, lửa giận trong mắt suýt chút nữa phun ra ngoài. Mặc dù tập đoàn Thiên Tinh có sự nghiệp vĩ đại, nhưng tất cả vốn lưu động cộng lại cũng chỉ gần 1750 tỷ. Đường Tuấn mở miệng lại muốn 350 tỷ, tập đoàn Thiên Tinh nhất định phải đập nồi bán sắt mới có thể gom góp lại được!
Ngụy Tiện trầm giọng nói: “Ngài Đường, chúng tôi mang theo thành ý tới, không phải đến đây đùa giỡn với cậu.”
Đường Tuấn hai tay chống cằm, nhìn chằm chằm Ngụy Tiện nói: “Mới nói chuyện đã muốn có được tất cả quyền đại lý của hai loại thuốc mới và bốn mươi phần trăm cổ phần, đây chính là thành ý của các người sao?”
Nếu như giao hết tất cả quyền đại lý ra ngoài, thì tập đoàn Thiên Thanh chẳng khác nào một cái xác rỗng, mặc cho người khác điều khiển!
Ngụy Tiện chậm rãi nói: “Ngài Đường, chỉ là bốn mươi phần trăm cổ phần thôi mà. Hơn nữa chế dược Thiên Tinh chúng tôi là công ty y dược lớn nhất cả nước, công ty có chi nhánh ở hai mươi bảy tỉnh, loại tài nguyên này không phải đại diện công ty bình thường có thể so sánh được. Nếu như ngài Đường muốn giúp cho tập đoàn Thiên Thanh trở nên lớn mạnh hơn, vậy chỉ có thể chọn hợp tác với chúng tôi.”
Đường Tuấn nói: “Ông đang uy hiếp tôi sao?”
Ngụy Tiện lắc đầu nói: “Tôi chỉ đang trình bày một sự thật. Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, tôi không ngại nói cho ngài Đường biết, chuyện hợp tác lần này do trụ sở chính của tập đoàn Thiên Tinh chúng tôi trực tiếp quyết định. Nói thêm cho ngài Đường một chuyện, ông cụ nhà họ Hoàng Phủ của tập đoàn Yên Hòa sắp mừng thọ, cậu chủ Phạm của chúng tôi chuẩn bị mua hai loại thuốc mới này, làm quà mừng cho cô chủ Hoàng Phủ! Nếu ngài Đường từ chối việc hợp tác với chúng tôi, vậy thì đồng nghĩa với việc nhà họ Phạm làm mất lòng nhà họ Hoàng Phủ, dựa vào một tập đoàn Thiên Thanh nhỏ bé của cậu, thật sự có thể gánh nổi sao?”
Ngụy Tiện càng nói càng sợ hãi, ông ta cũng vừa mới nhận được cuộc điện thoại của trụ sở chính ở trên xe, biết lý do thật sự của cái gọi là hợp tác lần này. Mặc dù nghe có vẻ vô lý, nhưng ông ta lại càng không xem thường, bởi vị cậu chủ Phạm trong miệng ông ta chính là người thừa kế của nhà họ Phạm! Chủ tịch đời tiếp theo của tập đoàn Thiên Tinh!
Ngụy Tiện nói ra lý do thật sự của việc hợp tác, tình cảnh trở nên im lặng. Sắc mặt của Ninh Đình Trung và Dương Lộc trở nên có chút khó coi mặc dù, tập đoàn Thiên Thanh có tiềm lực to lớn, thành lập chưa đến hai tháng đã nhảy lên trở thành công ty hàng đầu của thành phố Vinh. Nhưng ở trước mặt hai thương nghiệp khổng lồ là tập đoàn Thiên Tinh và tập đoàn Yên Hòa, thì bọn họ chỉ nhỏ bé như sâu kiến, tùy tiện cũng có thể ép chết, huống hồ là nhà họ Phạm và nhà họ Hoàng Phủ liên kết với nhau!
Ngụy Tiện thu hết biểu cảm của hai người vào mắt, trong lòng cười lạnh một tiếng: “Không phải vừa rồi Đường Tuấn cậu còn rất kiêu ngạo hay sao? Vậy thì cậu có thể gánh nổi áp lực của nhà họ Phạm và nhà họ Hoàng Phủ không?”