“Khốn khiếp! Tôi vừa đụng cô một chút cô đã bày vẻ tiểu thư rồi! Vậy mà bây giờ cô lại dám ám muội với người khác trước mặt tôi!” Thẩm Thành Nam thầm hét trong lòng.
Loading...
“Anh ở đây chờ tôi một chút, tôi đi thay quần áo, chúng ta ra ngoài nói chuyện.” Lý Ngọc Mai hơi cúi đầu, nhỏ giọng thì thào như một thiếu nữ vậy.
Advertisement
Đường Tuấn gật đầu, ở đây thật sự không phải là nơi để nói chuyện.
“Ngọc Mai, lượng luyện tập hôm nay của cô vẫn chưa đủ đấy. Nếu cứ như vậy thì làm sao có thể thi lên đai đen được chứ?” Ngay khi hai người họ chuẩn bị rời đi, Thẩm Thành Nam bước lên phía trước nói.
“Xin chào. Tôi là Thẩm Thành Nam, chủ tịch Câu lạc bộ Taekwondo, cũng là bạn của Ngọc Mai.” Thẩm Thành Nam chủ động đưa tay về phía Đường Tuấn. Vẻ mặt hiền lành của anh ta khiến người khác không thể cảm nhận được thái độ thù địch.
“Xin chào.” Đường Tuấn vô thức nhíu mày một cái, nhưng vẫn đưa tay ra.
Ngay khi hai người họ bắt tay nhau, Thẩm Thành Nam đột nhiên gia tăng sức mạnh. Anh ta là một cao thủ của đai đen taekwondo, bình thường cũng chuyên luyện tập về sức mạnh. Anh ta dùng hết sức véo một cái cũng đủ khiến người ta không kịp cảnh giác, thậm chí còn kêu một tiếng.
Nhưng thật đáng tiếc, người mà anh ta đang đối mặt là Đường Tuấn.
Cho dù Thẩm Thành Nam có dùng sức như thế nào, Đường Tuấn vẫn luôn tỏ ra bình tĩnh và điềm đạm như cũ. Anh không hề có ý phản ứng, nếu không thì chỉ cần một chút năng lượng bảo vệ cơ thể cũng sẽ khiến tay của Thẩm Thành Nam tàn tật!
“Thẩm Thành Nam, được rồi đấy!” Nhìn thấy dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của Thẩm Thành Nam, Lý Ngọc Mai làm sao có thể không biết tên này đang làm gì chứ, thế nên cô ta trầm giọng nói.
Lúc này Thẩm Thành Nam mới buông tay ra, nói: “Không ngờ là cậu cũng từng tập tay đấy, không biết là cậu tập gì vậy? Karate, judo hay taekwondo? Đến bậc nào rồi?”
Đường Tuấn lắc đầu nói: “Không phải, tôi học võ thuật Việt Nam, cũng không chia cấp bậc.”
Thẩm Thành Nam nghe vậy, gương mặt lộ ra vẻ khinh thường, nói: “Thì ra là võ thuật Việt Nam. Loại này chỉ có thể dùng để biểu diễn, không thể nào áp dụng vào thực chiến được. Hai năm trước không phải là trên tivi có chiếu một chương trình tên là công phu Việt Nam đó sao, còn nói là cao thủ Hình Ý Quyền thuộc môn phái Thái Cực, vậy mà tôi chỉ thấy hai tên mập đang đánh vật, còn không phải là học cách đánh của Judo đấy sao!”
Đường Tuấn nghe vậy, khẽ thở dài một tiếng, nhưng không hề phản bác lại.
“Nhưng nếu như cậu đã từng học võ thuật, vậy chắc bản lĩnh cũng tốt lắm nhỉ.” Thẩm Thành Nam kiêu ngạo nói: “Hay là như vậy, chỉ nói thôi thì không có gì chứng minh. Hay là chúng ta thử so tài với nhau một chút, cho cậu hiểu được giữa võ thuật Việt Nam và taekwondo khác nhau ở chỗ nào, cũng có thể khiến cậu cảm nhận được sức hấp dẫn của taekwondo.”
Anh ta hất cằm lên, nói với vẻ mặt thách thức: “Đừng nói một chút chuyện này mà cậu cũng không dám nhé?”
Nơi mà Lý Ngọc Mai đang ở vốn là tâm điểm tập trung của Câu lạc bộ Taekwondo, những lời của Thẩm Thành Nam ngay lập tức thu hút được sự chú ý của tất cả mọi người. Thậm chí có rất nhiều thành viên của câu lạc bộ Taekwondo còn tiến lại gần, nhìn chằm chằm Đường Tuấn với ánh mắt không hề lương thiện. Việc chủ tịch câu lạc bộ của họ theo đuổi Lý Ngọc Mai là chuyện ai cũng biết, nhưng bây giờ lại có người thứ ba ra chen chân vào, đương nhiên là bọn họ cũng không vui.
“Chủ tịch, cho cậu ta biết mùi đi, để cậu ta biết hoa khôi trường đại học Vinh của chúng ta không phải ai cũng có thể đuổi được.”