*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tinh thạch hình lăng kính vốn chỉ chậm rãi tản mát ra căn nguyên chi lực, nhưng những căn nguyên chi lực trong cơ thể Đường Tuấn dường như cho tinh thạch hình lăng kính một lỗ hổng để phát tiết.
Căn nguyên chi lực trong đan điền của Đường Tuấn không ngừng lấp đầy, tăng cường, tiến tới càng thêm cân bằng.
Từ trong tinh thạch hình lăng kính tuôn ra căn nguyên chi lực thật sự quá mênh mông, còn có một bộ phận nhỏ trôi ở bên ngoài, vừa lúc bị Tiểu Bạch hấp thu.
Không biết qua bao lâu, tinh thạch hình lăng kính mất đi toàn bộ ánh sáng, hóa thành bột phấn và trượt xuống khỏi tay anh.
Mà căn nguyên chi lực sau khi Trùng Vương đời trước chết cũng bị một người một trùng hấp thu sạch sẽ.
Thân hình Tiểu Bạch chỉ bằng một phần mười so với lúc trước, nó biến thành cao mười mét, dài trăm mét, hơn nữa thân thể còn mọc ra hai đôi cánh.
Lúc này Tiểu Bạch mạnh hơn rất nhiều so với Trùng Vương đời trước.
Nếu như chém giết lần nữa, chỉ sợ vài cái là có thể giế t chết đối phương.
Những con sâu màu trắng phát ra từng tiếng gầm nhẹ, thể hiện sự thần phục.
Trùng Hậu chạy về, nó cắn nửa người Thần Tôn Cơ Giới.
Đối với Trùng Vương đời trước đã chết, Trùng Hậu không có bất kỳ biểu hiện gì, trong nháy mắt đã tỏ vẻ phụ thuộc vào Tiểu Bạch.
Về phần tinh thạch hình lăng kính không thấy đâu, nó cũng không thèm để ý chút nào, nửa người Thần Tử tản ra ánh sáng rực rỡ của Thần Tôn Cơ Giới đã trở thành đồ chơi mới của nó.
Đường Tuấn nhìn Tiểu Bạch và Trùng Hậu rúc vào nhau, anh không khỏi lắc đầu bật cười.
Anh cảm nhận được động tĩnh trong cơ thể mình, nắm tay hơi nắm chặt một chút, anh cảm giác được một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ.
Luồng sức mạnh này, thậm chí anh còn không biết nên dùng cảnh giới gì để so sánh.
Bên kia, Ngự Tôn Giả nhìn Tôn Giả Cơ Giới mất đi nửa phần cơ thể và bị trọng thương, sắc mặt ông ta hoàn toàn u ám.
Ông ta làm sao có thể nghĩ tới, lúc này vừa mới vào mộ Thiên Quân, ông ta đã gặp phải tình huống bi thảm như vậy.
"Hừ.
Cho dù không có tinh thạch hình lăng kính, tôi cũng có thể khống chế hạch tâm.”
Ngự Tôn Giả nắm lấy Đạo Nhất cùng Thần Tôn Cơ Giới, bay lên phía trên, tốc độ vô cùng nhanh.
Chỉ cần nắm trong tay hạch tâm của mộ Thiên Quân, vậy tất cả hy sinh đều đáng giá.
Đường Tuấn cảm nhận được hơi thở của Ngự Tôn Giả, nhưng lúc này Đường Tuấn lại không vội.