Chiến Thần Thánh Y

Chương 355




Đường Tuấn liếc mắt nhìn người này, ông ta đúng là là cao thủ nội công, cảm thụ được khí tức của ông ta, hẳn là nội công nằm trong khoảng trung kỳ đến hậu kỳ, mạnh hơn Âu Dương Phượng Hồng nhiều.  

Nhìn thấy điều này, Âu Dương Phượng Hồng khẽ cau mày, nói: “Chú Đạt, chú là bạn của bố cháu, cũng là người đứng đầu công ty. Đây là những việc cháu nên làm.”  

Advertisement

“Hay cho câu nên làm. Cháu gái nhà Âu Dương rất biết nói chuyện.” Chú Đạt nghiêng chân hút xì gà, chậm rãi nói: “Hôm nay mọi người đều rảnh rỗi, chúng ta giải quyết một chút đi.”  

“Giải quyết gì?” Âu Dương Phượng Hồng sửng sốt, liếc nhìn Đường Tuấn, trên mặt mang theo ý cười đùa giỡn, nói: “Không biết chú Đạt muốn giải quyết chuyện gì?  

Chú Đạt hít một hơi xì gà, phun ra làn khói nói: “Đương nhiên là chuyện của công ty.”  

Trên mặt ông ta lộ ra vẻ đau khổ: “Cháu nhìn xem, bây giờ bố của cháu đã nửa sống nửa chết rồi, cháu lại là một cô gái trẻ, nhiều bất tiện và không thể làm được những điều lớn lao. Tránh được lần này là do chúng ta tốt số thôi, nếu có lần khác, chúng ta còn có thể may mắn như vậy không? “       

“Chú Đạt nói vậy là có ý gì?” Âu Dương Phượng Hồng cười càng sâu hơn.  

Chú Đạt ở trước mặt cô ta từng có duyên phận với bố cô ta, thậm chí còn dạy cô ta phương pháp tu luyện nội công. Nhưng sau khi bố cô ta ngã bệnh, cô ta nghe được rất nhiều tin tức, nói rằng chú Đạt đang hành động bí mật, nhưng vì sức mạnh của chú Âu Dương Duệ, cô không dám tấn công. Nhưng bây giờ chú cô bị thương nặng, công ty hỗn loạn, chính là thời điểm tốt nhất để làm khó dễ chú Đạt.  

Thật tiếc vì lần này chú Đạt đã quá sai lầm. Ông ta thậm chí còn không biết người quyền lực nhất trong căn phòng này là ai sao?  

“Ý của tôi rất đơn giản.” Ánh mắt chú Đạt sắc bén, lạnh lùng nói: “Tôi sẽ lên làm chủ tịch tập đoàn Phượng Hoàng. Cháu lập tức chuyển nhượng toàn bộ cổ phần đứng tên bố cháu cho chú. Tôi cũng có thể để lại cho cháu một ít cổ phần để dưỡng già! Nếu không, haha!”  

Đôi mắt ông ta đảo quanh bộ dáng xinh đẹp của Âu Dương Phượng Hồng, mang theo một loại tham lam. Ông ta liếm môi nói: “Cháu, bố cháu và chú đều sẽ phải chết ở đây.”  

“Âu Dương Phượng Hồng, tôi nghĩ cháu nên nhanh đồng ý đi. Bố của cháu sắp chết, chúng tôi cũng không thể làm việc dưới sự quản lý của một cô nhóc như cháu được. Cháu không sợ mất mặt nhưng chúng tôi lại sợ.”  

“Đúng vậy. Anh Đạt là người có tư cách thừa kế tập đoàn Phượng Hoàng nhất, tốt nhất cô nên từ bỏ quyền lực đi!”  

Những người xung quanh chú Đạt cũng bắt đầu bàn tán xôn xao.  

Ánh mắt Âu Dương Phượng Hồng càng ngày càng lạnh: “Chắc hẳn là các người đã đợi ngày này rất lâu, đúng không?”  

Chú Đạt cười ha hả nói: “Lời nói này của cháu gái Âu Dương không đúng rồi, tôi cũng chỉ tuân theo yêu cầu của mọi người mà thôi.”  

Ông ta đứng dậy, ném điếu xì gà xuống đất rồi dậm mạnh, lạnh lùng nói: “Được rồi. Tôi cũng không muốn làm nhảm với cháu. Cháu ngoan ngoãn ký hợp đồng đi, đừng để chúng tôi trở mặt. Âu Dương Duệ bị thương rất nặng, một cô bé như cháu, tôi thực sự không coi trọng đâu.”  

Âu Dương Duệ tức giận đến mức đứng trước mặt Âu Dương Phượng Hồng nói: “Tên họ Mã này, chỉ cần tôi còn thở, anh không bao giờ có thể đụng đến nhà họ Âu Dương của tôi.”